Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 65: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 65: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 65: Công lược tình yêu cấm ky
Bắt đầu từ khi nào?
Có lẽ là từ khi còn nhỏ, Tạ Trạm đã có một sự cố chấp khác thường đối với hai chữ "hoàn mỹ", không chỉ là với vật, mà còn bao gồm cả người, cũng bao gồm đối với chính hắn.
Hiện nay, nếu nói ở đế đô ai là người hoàn mỹ nhất? Mọi người đều sẽ không hẹn mà cùng nhớ tới hai chữ "Tạ Trạm" này.
Hắn đã thành công. Vì đạt tới mục đích của mình, Tạ Trạm ngay cả chính bản thân cũng có thể cải tạo, nhưng cũng chỉ là mặt ngoài mà thôi, bản chất của một người sẽ không thay đổi. Giống như vào hai mươi năm trước, khi Tạ lão thái gia... cũng chính là phụ thân của Tạ Trạm, nói muốn bỏ Tạ lão phu nhân để tập tiểu thiếp làm chính thê. Tạ Trạm đã tự tay giết Tạ lão thái gia, Chuyện này lão phu nhân vẫn biết, nhưng bà ta không hề cảm thấy sợ hãi, bởi bà ta cho rằng, Tạ Trạm làm những việc này cũng chỉ để bảo vệ vị mẫu thân là bà ta mà thôi.
Khi Tạ lão phu nhân dần dần phát hiện vấn đề không ổn thì đã không còn kịp rồi, toàn bộ Tạ gia đều đã nằm trong sự khống chế của Tạ Trạm.
Sau mỗi một khoảng thời gian hắn lại trở về Tạ gia một chuyến, mọi người chỉ cho rằng hắn lưu luyến gia đình nên trở về thăm, nhưng trên thực tế, hắn làm vậy chỉ để "dọn dẹp" những hung thủ gây nguy hại cho sự hài hòa của Tạ gia mà thôi,"dọn dẹp" xong hết thảy, hắn lại ra chiến trường, tiếp tục làm một Tạ đại tướng quân trung thành yêu nước.
Tạ Trạm không tốt sao?
Không, hắn thật sự quá tốt, quả thực là tốt tới mức khiến người ta hãi hùng.
Điều duy nhất có thể khiến lão phu nhân cảm thấy an ủi, cũng chỉ có việc cả nhà Tạ Tầm không ở đế đô. Chỉ cần Tạ Tầm không trở về Tạ gia, Tạ Trạm cũng sẽ không có cách nào chạm tay đến gia đình Tạ Tầm, nhưng rồi vào một ngày nào đó, trên bàn cơm, Tạ Trạm ngẫu nhiên lơ đãng nhắc tới,"Đại ca cũng đã rất nhiều năm không về nhà, mẫu thân, người không thấy nhớ đại ca sao?"
Đúng vậy, một gia tộc hoàn mỹ không thể thiếu đi bất cứ thành viên nào, cho nên, Tạ Tầm đã về rồi.
Lão phu nhân đã từng cố ý nhắc tới với Phong Quang, rằng bà ta gọi cả nhà Tạ Tầm về, là vì Tạ Trạm nhớ đại ca, bà ta cũng không chỉ một lần nói với Phong Quang, hãy cách xa Tạ Trạm ra một chút, nhưng Phong Ouana - Nhắc tới điều này, lão phu nhân liền muốn trừng mắt nhìn Phong Quang một cái. Đây thật sự là cháu gái của bà ta sao? Thế nào lại ngu ngốc như vậy?
Tóm lại Phong Quang cũng không nhận ra có gì không đúng, ngược lại còn thân thiết gần gũi hơn với Tạ Trạm. Đứa con trai Tạ Trạm này, lão phu nhân cũng coi như hiểu rõ, hắn căn bản không phải là một người bình thường tuân theo luân thường đạo lý, nếu hắn đã nhìn trúng Phong Quang, vậy bất kể Phong Quang có phải là cháu gái hắn hay không hắn cũng nhất định phải có được.
Lão phu nhân nghĩ không sai, Tạ Trạm cũng thật sự làm như vậy.
Kỳ hạn ba năm đã hết. Phong Quang đã đến tuổi cập kê, cho nên. Tạ gia bọn họ cũng nên biến mất rồi, chỉ cần những người khác của Tạ gia vừa chết, Phong Quang sẽ không cần phải bận tâm đến ánh mắt của thân nhân mà có thể ở bên Tạ Trạm. Ít nhất, Tạ Trạm đã nghĩ như thế.
Không sai, loại chuyện huỷ diệt Tạ gia này, Tạ Trạm thật sự làm ra được, Tạ lão phu nhân chỉ không ngờ, hắn thật sự có thể tàn nhẫn như thế.
Lại ngó mắt nhìn Phong Quang, Tạ lão phu nhân nhắm mắt lại, tóm lại có nói chân tướng cho nha đầu này, con bé cũng không làm được gì cả, chỉ bằng tiết kiệm chút nước miếng, nghỉ ngơi nhiều hơn một chút còn hơn.
Tạ lão phu nhân kỳ thật cũng hoàn toàn không thiếu tình người như vẻ bề ngoài bà ta biểu hiện.
Nếu Tạ gia thật sự chỉ có thể còn một mình Phong Quang sống sót, vậy cứ để con bé sống mà không phải chịu gánh nặng tâm lý này.
Đàm Nhu thấy lão phu nhân như vậy, trong lòng cũng đã sáng tỏ ý nghĩ của lão phu nhân, bà ta lại trừng mắt nhìn Tạ Chiểu phía đối diện "Lão nương gả cho người đúng là đen đủi đến tám đời."
Bạn cần đăng nhập để bình luận