Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 67: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 67: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 67: Công lược tình yêu cấm ky
Vào năm hoa mai nở rộ đó, vì muốn giảm bớt tiếp xúc với thái tử, Vương Từ lựa chọn đi chùa, nói là muốn ăn chay một tháng cầu phúc cho thái tử. Thái tử đồng ý. Ở nơi đó, Vương Từ đã quen biết với Hạ Triều.
Ngày đại hôn của Vương Từ, Hạ Triều còn ở biên quan chiến đấu hăng hái, nên không thể tham gia tiệc mừng bởi vậy, hai người bọn họ cũng không hề biết đối phương.
Lúc ấy, Vương Từ chỉ nghĩ Hạ Triều là một hiệp khách giang hồ, Hạ Triều cũng chỉ cho rằng Vương Từ là một thiên kim tiểu thư.
Vương Từ vốn có tâm tư cố ý tiếp cận Hạ Triều. Đúng là Vương Từ có xuất thân danh môn khuê tú, nhưng bà cũng có lòng muốn phản kháng, nếu trượng phu của bà có thể lâu lâu lại tìm nữ nhân khác, vậy vì sao nàng lại không thể tìm một nam nhân để giải buồn?
Vì thế, Hạ Triều liền thành con mồi của Vương Từ.
Lúc ấy tiểu xử nam Hạ Triều vẫn còn trầm mê trong mộng đẹp có thể cưới Vương Từ về nhà. Sau khi Vương Từ dứt khoát từ bỏ chuyện này, Hạ Triều tìm Vương Từ suốt nửa năm, đến tận khi vào một buổi cung yến, thái tử dẫn theo thái tử phi tới gặp Hạ Triều.
Vương Từ biểu hiện thật sự thản nhiên, nhìn qua liền giống y như chưa từng quen biết Hạ Triều vậy. Trong lòng Hạ Triều chợt nổi lên một ngọn lửa vô danh, vào ban đêm hôm đó, ông liền trói Vương Từ lại, vốn là muốn giáo huấn người dám trêu đùa tình cảm của mình, nhưng đối diện với vẻ cuốn hút của Vương Từ, không hiểu sao ông lại tước vũ khí đầu hàng, không chỉ những thế, ông còn bị Vương Từ ngủ.
Không sai, là Hạ Triều bị Vương Từ ngủ.
Cho nên, chuyện ông muốn tìm bà tính số lại không giải quyết được gì.
Hạ Triều có nghĩ tới, nữ nhân Vương Từ này giống như thuốc mê, nhìn qua có vẻ tri thư đạt lý, dịu dàng hiền thục, nhưng ở sau lưng, lại luôn có thể lơ đãng mà mê hoặc đi ba hồn sáu phách của ông. Nhưng Vương Từ cũng chỉ cần mê hoặc một mình ông là đủ. Hạ Triều quyết định muốn đưa Vương Từ rời đi, nhưng Vương Từ cự tuyệt, không chỉ cự tuyệt, bà còn lấy cái chết buộc ông trở về đất phong, vĩnh viễn không được vào đế đô lần nữa.
Vương Từ chợt cảm thấy sợ hãi, không biết là vì bà phát hiện mình đã thích người nam nhân này, hay vì bà phát hiện mình đã mang thai. giúp đỡ.
Triệu Uyển đã từng khuyên Vương Từ rằng đừng nên sinh hạ đứa nhỏ này, nhưng Vương Từ không nghe, ý nghĩ của Vương Từ rất đơn giản, bà muốn nhân cơ hội cầu phúc ở chùa mà sinh con ra.
Triệu Uyển cũng có một kế, bà không thể để đứa nhỏ này ở lại bên cạnh Vương Từ, nếu không, Vương Từ thân là thái tử phi sẽ gặp phải họa sát thân.
Cho nên, Triệu Uyển cũng tuyên bố với bên ngoài rằng mình mang thai.
Mười tháng mang thai, một sớm sinh nở.
Triệu Uyển bảo Tạ Tầm tìm một xác chết trẻ sơ sinh, bà nói với Vương Từ, rằng đứa trẻ bà ấy sinh ra đã chết. Vương Từ không nói gì, chỉ ôm con khóc lớn một trận.
Triệu Uyển lặng lẽ giấu đứa trẻ đi, một tháng sau, Tạ Tầm tung ra tin tức, phu nhân ông đã sinh cho Tạ gia bọn họ một nữ nhi.
Vương Từ an toàn, tâm cũng đã chết, Triệu Uyển dẫn theo đứa bé cùng Tạ Tầm đi đến Tử Thủy Thành, cũng từ đây cắt đứt liên hệ với Vương Từ. Cho dù đã trở lại đế đô, tất cả cung yến mấy năm qua, Triệu Uyển cũng không đến tham gia cùng Tạ Tầm, bà không dám đối mặt với Vương Từ.
"Vương gia, ngươi không thể giết phu quân ta, năm đó ông nguyện ý cùng ta đưa con của A Từ ra ngoài đã là cực kỳ mạo hiểm."
Câu chuyện này không dài, nhưng cũng không phải dăm ba câu là có thể giải thích rõ, mà khi Triệu Uyển nói dứt chữ cuối cùng, những người nghe được chuyện xưa này đều rất lâu sau cũng không phục hồi tỉnh thần tại được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận