Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 28 - Chương 2: Công lược sư phụ song tu

Quyển 28 - Chương 2: Công lược sư phụ song tuQuyển 28 - Chương 2: Công lược sư phụ song tu
Nhưng rốt cuộc, tên quyển sách này đã là "Thù Đồ" thì kết cục của nam nữ chính cũng không tính là tốt.
Nhân tộc và Yêu tộc vẫn luôn không đội trời chung. Thân là đệ tử Vô Vọng Thiên, Phi Tử Diên không thể nào lựa chọn bỏ trốn cùng Thiên Tức. Nàng ta cũng biết, Thiên Tức thân là Yêu hoàng cũng không thể vứt bỏ trách nhiệm mà lựa chọn ẩn cư với nàng ta, cho nên cũng đã định trước rằng bọn họ không thể bên nhau .
Nhưng mà, khi Long tộc và Yêu tộc đạt thành quan hệ hợp tác, vì tỏ vẻ tín nhiệm, Thiên Tức cưới công chúa Long tộc. Vị công chúa này chính là Hạ Phong Quang.
Từ sau khi Thiên Tức thành hôn, hắn và Phi Tử Diên liền có mấy trăm năm không gặp nhau, chờ đến khi bọn họ gặp lại, Thiên Tức đã hỏi Phi Tử Diên,"Trong lòng nàng còn có ta không?"
Phi Tử Diên chỉ trả lời:
"Ngươi đã có phu nhân, cho dù trong lòng ta có ngươi thì lại thế nào? Mấy trăm năm phu thê, sao có thể nói chia rẽ liền chia rẽ?"
"Nếu là nàng..."
Trong mắt Thiên Tức lộ vẻ thâm tình,"Thì có thể rất dễ dàng chia rẽ chúng ta."
Phong Quang xem đến đoạn này, thiếu chút nữa liền ném sách đi. Thiên Tức thâm tình sao? Cô phỉ nhổ!
Trong khái niệm của cô, bất luận nam nữ kết hợp vì nguyên nhân gì, nhưng khi ngươi không có sức phản kháng, chỉ có thể lựa chọn thành thân, ngươi phải có trách nhiệm với một nửa kia của mình.
Khổ nỗi trong truyện này, Thiên Tức thì bạc tình như thế, nhưng Hạ Phong Quang sau khi được gả làm vợ hắn thì Lại một lòng hướng về chồng mình, không hề so đo trong lòng hắn có người khác. Có người phụ nữ nào rộng lượng như vậy sao!?
Phong Quang thiếu chút nữa cho rằng mình đã đi nhầm từ tiểu thuyết dành cho nữ sang tiểu thuyết dành cho nam. Chỉ trong truyện ngựa giống thì mới có một đám phụ nữ hiền lương thục đức như vậy, không đi so đo trượng phu mình có người phụ nữ khác.
Tuy nói giả thiết nam chính khiến cô tràn đầy khinh bỉ, nhưng nam thứ ít ra cũng vẫn bình thường.
Nam thứ là kiếm †u được xưng là truna duna(1) nhất trên Vâ Vona Thiên, tên là Vô Nhai. Vô Nhai ngoại trừ một lòng hướng kiếm, ngày thường cũng không hề tham dự vào chuyện của môn phái, nhưng một người thanh tâm quả dục như vậy lại coi trọng Phi Tử Diên.
Theo lý mà nói, Phi Tử Diên không thể ở cùng Thiên Tức ở bên nhau, vậy Vô Nhai cũng liền trở thành người tốt nhất để chọn làm bạn cả đời. Đáng tiếc chính là, người ta chỉ là nam thứ, cho dù không thể nào ở bên Thiên Tức, Phi Tử Diên cũng sẽ không lựa chọn ở bên Vô Nhai.
Lại là một nam thứ si tình nha... Phong Quang thở dài thật sâu, nói:
"Nhiệm vụ bắt đầu." ...
Đông Hải Long Cung, cực kỳ bận rộn.
Sinh nhật 160 tuổi của Long Nữ, vốn định cử hành lễ cập kê, nhưng kết quả lại phát hiện Long Nữ biến mất, hiện tại người ở Long Cung đều đang vội vã tìm người.
Mà nhân vật bị "mất tích" kia, giờ phút này đang ở bên bờ Đông Hải.
"Cha, cha thật sự để con đi như vậy sao?"
Phong Quang không dám chắc hỏi lại người trước mặt, không phải lo lắng vì mình, mà là lo lắng cho cha cô.
Hạ Triều sắc mặt như thường nói:
"Vốn dĩ ba mươi năm trước nên đưa con đến Vô Vọng Thiên học nghệ, chỉ là mẹ con không nỡ, nên giữ con lại hết năm này qua năm khác. Đúng lúc thừa dịp bà ấy vội tổ chức lễ cập kê cho con không dứt ra được, lúc này không đi, thì còn đợi đến khi nào?"
"Nhưng mà nếu bị mẹ biết là cha để con đi..."
"Mẹ con biết thì biết thôi, chẳng lẽ bà ấy còn có thể lật ngược Long Cung của ta lên chắc?"
Hạ Triều nói không sợ hãi chút nào, kỳ thật trong lòng ông vẫn đang thấp thỏm.
Phong Quang cũng không vạch trần kỹ thuật diễn của cha cô. Mẹ cô ấy mà, đừng nói là lật ngược Long Cung, cho dù là chuyện mưu sát chồng thì bà ấy cũng có thể làm ra được .
Con gái lần đầu tiên xa nhà, Hạ Triều rõ ràng có vẻ không yên tâm, ông nhét cả đống đồ vật vào trong tay Phong Quang,"Môn chủ Vô Vọng Thiên và cha có chút giao tình. Nếu hắn đọc được thư của cha, cho dù tư chất của con có không ổn, hắn cũng sẽ đồng ý cho con vào học ở Vô Vọng Thiên. ."
*x+*xx*xx*xx*x*** (1) Trung dung: Nghĩa là dung hòa mọi việc, duy trì mọi việc mọi vật ở mức độ vừa phải , cân bằng không thiên lệch, theo chính đạo , giữ lòng bình thản không tranh cầu lợi ích, giữ tấm lòng trong sạch, tâm hồn tự nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận