Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 10: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 10: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 10: Công lược phù thủy hắc ám
Vừa mới đóng cửa xong, Phong Quang yên tâm xoay người, thình lình liền thấy trước mặt xuất hiện một xúc tua đen thui, cô còn chưa kịp phản ứng, xúc tua này đã bị người ta chém đứt, kế tiếp là tiếng kêu thống khổ.
Phong Quang ngây ngốc nhìn Hermann trước mặt, không khỏi thẳng sống lưng, đứng thẳng tắp,"Giám mục đại nhân..."
Cô lại thấy được phía sau hắn là một đám người đang vận chuyển từng chiếc lồng sắt, bên trong lồng sắt đều giam giữ ma chủng nửa người nửa ma, mà trong chiếc lồng vừa bị vận chuyển qua, là một người có chân biến thành bạch tuộc.
"Công chúa điện hạ."
Phong Quang thật sự rất sợ lời mở đầu này, cô thu lại vẻ mặt, bày ra dáng vẻ đứng đắn, như đang nghiêm túc chuẩn bị nghe hắn dạy dỗ mình.
"Vào thời gian này, cô hẳn đang chọn cận vệ mới đúng."
Tầm mắt Hermann hơi hướng xuống. Tuy rằng hắn đang nhìn cô, nhưng lại không có cảm giác hắn đang nghiêm túc muốn nói chuyện cùng cô chút nào. Rốt cuộc thì tư thái của hắn vĩnh viễn không bao giờ đánh đồng với trẻ con được.
Phong Quang tránh mắt, lại không dám không trả lời hắn, cô nhỏ giọng ngập ngừng,"Ta không muốn có cận vệ...
"Cận vệ là để bảo vệ an toàn cho công chúa điện hạ."
"Ta biết. "
Khi Phong Quang chột dạ luôn thích có động tác nhỏ, cô kéo góc váy, nhấp môi nói:
"Ta chỉ không muốn có cận vệ thôi..."
"Mỗi một người trong hoàng thất, đều cần có một tấm chắn để ngăn chặn nguy hiểm và thanh kiếm sắc để tấn công kẻ địch. Đây là lý do cận vệ tồn tại."
Hermamn bình thản nói:
"Với thân phận cao quý của công chúa điện hạ, cô không nên có tâm lý chống đối."
"Đây không phải chống đối..." Phong Quang nhìn đôi mắt đen nhánh của hắn, lại không khỏi cúi đầu sửa miệng "Thôi được rồi... Ta muốn chống đối."
Câ nahl# dáng vẻ biết sai liền ea nàv hẳn c©á thể khiến hắn khâna thuyết giáo mình nữa...
"Ta hy vọng công chúa điện hạ có thể ý thức được mình yếu ớt bao nhiêu, không phải lần nào ta cũng có thể xuất hiện đúng lúc công chúa gặp nguy hiểm."
"Mỗi lần ta gặp nguy hiểm chẳng phải đều vì ngươi..."
Cảm thấy tầm mắt Hermann còn đang nhìn mình, cô chậm rãi giơ tay che kín miệng, không dám nói nữa.
Kỳ thật cô nói không sai. Lần đầu tiên là Aietto, người này bị thuộc hạ của Hermann bắt về, lần thứ hai chính là hiện tại.
Từ sau khi xảy ra chuyện Aietto, Hermamn liền bắt đầu quét sạch người của Hiệp hội Phù thủy ẩn nấp trong Hạ quốc, nghe nói hắn đã bận rộn hơn một tháng, bắt không ít ma chủng. Có không ít người nói, hắn đang muốn biểu hiện tốt trước mặt Giáo Hoàng, mong trở thành Giáo Hoàng đời kế tiếp.
Hermann làm như không nghe thấy những lời này của Phong Quang. Trên thực tế hắn có nghe thấy hay không người khác cũng không cách nào biết được, trên mặt người này vĩnh viễn chỉ có một biểu cảm, có thể nhìn ra cái gì mới là gặp quỷ.
Phong Quang cảm thấy áp lực đặc biệt lớn. Cô có thể khẳng định, nếu Hermann không nể cô là công chúa, hắn chắc hẳn đã sớm nhốt cô vào thủy lao. Phong Quang bắt đầu bất an ngó loạn, cuối cùng cô kéo tay Hermann,"Giám mục đại nhân, người bị thương rồi! Ta đi gọi bác sĩ đến đây được không?"
Hermann nhìn tay mình, trên mu bàn tay chẳng qua chỉ là một vết xước do bị nhánh cây quẹt tới mà thôi, chỉ thấm ra một chút máu.
Cần gọi bác sĩ sao?
Tẻ ngắt...
Phong Quang nơm nớp lo sợ thả tay Hermann xuống,"Giám mục đại nhân, hôm nay người thoạt nhìn có chút lạ..."
Một Lát sau, hắn nói:
"Lạ thế nào?"
"Đẹp kỳ lạ. °
Để phụ họa lời mình nói, Phong Quang lại nở nụ cười, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của Hermann, cô lại chậm rãi biến thành mặt khóc,"Ta sai rồi... Rất xin lỗi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận