Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 19: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 19: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 19: Công lược phù thủy hắc ám
"Công chúa điện hạ."
Bước chân rời đi của cô khựng lại,"Gì thế?"
"Quốc vương và hoàng hậu còn đang nói chuyện phiếm với các quý tộc."
"Vậy sao."
Cô không dám chắc liệu có phải Hermann đang muốn nói với mình rằng đám thanh niên quý tộc đáng ghét kia vẫn còn ở đó hay không, hay ý hắn là muốn cô đừng đi quấy rầy bọn họ nói chuyện?
Hermann tạm dừng một chút, rồi nói: "Mời công chúa điện hạ đi cùng ta"
"Được..." Phong Quang đi theo sau hắn.
Im lặng đi được chừng hai ba phút, Hermann ngừng lại, hắn mở cửa một gian phòng ra, lại quay đầu nhìn Phong Quang nói:
"Vì đuổi bắt kẻ chạy trốn, tất cả cửa phòng đều đã bị đóng lại, trước khi quốc vương và hoàng hậu tới hiện giờ điện hạ chỉ có thể nghỉ ngơi ở nơi này."
"Được... Cảm ơn."
Phong Quang không hề cự tuyệt, trên thực tế cô cũng thật sự không muốn nhìn thấy đám quý tộc phiền phức kia.
Đi vào phòng, cô lại nhìn Hermann. Hermann đứng ở cửa, dường như không có ý định đi vào,"Điện hạ cứ nghỉ ngơi ở đây. Ta cáo tui trước."
"Giám mục đại nhân!"
Phong Quang vội vàng bước qua bắt lấy tay hắn, đúng lúc luồng sáng của ma pháp trận hiện lên, khi mở mắt ra, bọn họ đã đi tới một gian phòng tăm tối. Cô cứng đờ nhìn Hermann, Hermann đang im lặng nhìn cô chằm chằm, cô cười lấy lòng,"Ta chỉ muốn nói một câu... nhờ Giám mục đại nhân nói cho cha mẹ ta biết ta nghỉ ngơi trong gian phòng nào."
Loại việc nhỏ này, Hermann đương nhiên sẽ biết.
Việc Hermann không biết chính là, khi mình mở trận pháp dịch chuyển, nha đầu này lại lao qua.
Bỗng nhiên, một tiếng dã thú rống to truyền đến.
Phong Quang hoảng sợ. Vốn đang ở hoàn cảnh tối tăm, nên thứ mà cô không nhìn thấy lại có vẻ càng thêm đáng sợ. Cô sợ tới mức run lên, càng không kêu thành tiếng.
Theo một tiếng rống to của dã thú, tiếng gõ Cổng sắt liền vang lên khắp nơi. Càng quá đáng hơn chính là, Phong Quang cảm thấy có một thứ lạnh băng cọ cọ vào mặt mình.
Cô rốt cuộc cũng la lên một tiếng, nhảy lên đu trên người Hermann,"Giám mục đại nhân! Ta cảm thấy ta cần ngươi bảo vệ!"
Thân mình Hermann hơi cứng đờ trong chớp mắt. Hắn suy xét một hồi, xem nên trực tiếp ném vị công chúa điện hạ này xuống đất, hay nên trực tiếp dùng ma pháp dịch chuyển rời đi, bỏ cô tại nơi này...
Sau khi suy nghĩ thật lâu, cuối cùng hắn đưa một bàn tay đỡ mông cô, đề phòng cô không cần thận mà ngã xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận