Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 31: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 31: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 31: Công lược phù thủy hắc ám
Phản ứng thân thể của Hermann đã tới mức khiến người ta không thể làm ngơ được, Phong Quang cũng nhận ra có một bàn tay đang men dọc theo chân mình, luồn vào trong váy. Thân mình cô cứng đờ, mà nụ hôn của hắn sớm đã đặt trên cổ cô, tạo ra hết dấu hôn này tới dấu hôn khác.
Phong Quang thở gấp. Đến khi cảm nhận được tay hắn đã chạm vào nơi chưa từng bị người ngoài chạm vào, cô bỗng nhiên ôm chặt cổ hắn, vùi đầu trên vai hắn, không muốn bị hắn nhìn thấy dáng vẻ "không biết xấu hổ" hiện tại.
Hermann dường như lại rất thích phản ứng của cô, đai váy lụa bị hắn cởi bỏ, quần áo cô cũng theo đó mà nới lỏng hơn, như vậy có thể giúp hắn càng thuận tiện hôn lên xương quai xanh cô... ngực cô... thằng một đường xuống dưới...
Phong Quang nâng một cánh tay mình lên cắn, không cho bản thân phát ra bất cứ âm thanh kỳ quái nào. Nhưng hắn không thích hành động gần như "tự ngược" này của cô, hắn kéo tay cô xuống, lại lần nữa hôn lên môi cô.
Độ ấm toàn thân Phong Quang bắt đầu tăng lên, đây là một yếu tố mà chính cô cũng không khống chế được, cô chỉ có thể phát ra tiếng thở dốc rất nhỏ giữa lúc hai người gắn bó như môi với răng. Ngay sau đó, trong tầm mắt cô bỗng hiện lên một mảng trời xanh, hóa ra cô bị hắn đặt nằm trên cỏ.
Hermann đè trên người cô, váy cô sớm đã bị hắn dùng một tay xốc lên, chiếc đùi trắng nõn lộ ra trong không khí có chút lạnh, cô khẽ run một chút, Hermann đã nhận ra, hắn dùng áo đen trên người mình đắp lên chân cô, nhưng cái tay đang mò mẫm trong quần áo cô vẫn không hề rời khỏi, không chỉ có thể, động tác trên tay hắn trở nên chậm rãi và ngày càng kịch liệt.
Phong Quang muốn khép chân lại, nhưng một đầu gối hắn đang chen giữa hai chân cô, cô không cách nào khép lại được, chỉ đành bị động tiếp nhận cảm giác vui sướng quá mức kịch liệt này.
Phong Quang gần như khóc nức nở,"Hermann..."
"Ta ở đây." Hermann bắt lấy một bàn tay cô, đặt ở nơi cứng rắn như sắt và cực nóng của mình, nhẹ nhàng nói bên tai cô:
"Wendy... Ta ở chỗ này..."
Phong Quang chỉ cảm thấy độ nóng trên tay mình dường như sắp khiến cô bỏng rát, tay cô run nhè nhẹ, nhưng lại không cách nào rời đi. Cô tôi nahiên nhìn Hermann. naoai trừ. đôi mắt màu lam hơi eâm lai vì đêna tình, vẻ mặt hắn vẫn giống hệt trước kia.
Thật sự rất khó tin, rõ ràng hắn là một người thoạt nhìn có vẻ mặt lạnh nghiêm túc, nhưng dưới tà áo đen cấm dục kia, hắn lại đang làm... làm chuyện khiến người ta mặt đỏ tai hồng như vậy.
Nhưng khi nghe thấy hắn gọi tên mình bằng giọng khàn khàn, trái tim Phong Quang lại không nhịn được mà khẽ run rẩy, chỉ cảm thấy thân thể mình đã vì một tiếng này mà tê dại. Cô không thể cự tuyệt hắn, cũng không nỡ cự tuyệt hắn, cho nên... cô liền buông xuôi theo khát vọng của người đàn ông kia.
Hermann thoải mái ghé vào trên người cô, thỉnh thoảng hôn nhẹ gương mặt cô, bên gáy, cả trên ngực... Giọng hắn tràn ngập sung sướng, nhưng cho dù vậy cũng rất khó để người ta nhận ra,"Wendy... có thích ta không?"
Đây chẳng phải vô nghĩa à? Nếu không thích, cô sẽ vì hắn... sẽ vì hắn mà làm chuyện xấu hổ như vậy sao!?
"Hermann... chàng không cảm thấy câu hỏi này rất thừa thãi hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận