Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 48: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 48: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 48: Công lược phù thủy hắc ám
Quốc vương và hoàng hậu tỏ vẻ rất hoan nghênh vì Hermann đã đến. Đương nhiên bọn họ cũng không quên hoan nghênh Lilith đi theo phía sau Hermamn.
Lilith hiện tại là Thánh Nữ của Tòa Thánh, tuy cô ấy xuất thân không cao, nhưng cũng bởi thân phận Thánh Nữ này mà địa vị tăng lên không ít, cho dù là quý tộc mắt cao hơn đầu cũng phải bày ra dáng vẻ hết sức lịch sự trước mặt cô.
So với sự luống cuống của mấy lần trước, lúc này Lilith đã biểu hiện hết sức tự nhiên, có lẽ do cô đã quen với những trường hợp kiểu này, cho dù vẫn chưa quá thuộc lễ nghi quy củ.
Theo thường lệ, Hermann cầu phúc cho Phong Quang. Sau khi tất cả nghỉ thức kết thúc, vũ hội lại lần nữa bắt đầu, tiếng đàn cello dễ nghe, cả trai lẫn gái trên sàn nhảy cũng đều tươi cười rạng rỡ, đây là một thời đại ca múa thanh bình.
Richard lại lần nữa sán đến gần,"Wendy, không cùng tôi nhảy một điệu sao?"
"Hoàng tử Richard."
Hermann vẫn đứng bên cạnh Phong Quang, hắn chỉ khẽ gật đầu, cho dù đây là hành lễ. Ở trong lòng Richard, Hermann chẳng qua chỉ là một người cổ hủ lại khô khan thôi, nói cách khác, Richard chưa bao giờ xem Hermamn là đối thủ cạnh tranh của mình cả, rốt cuộc thì Hermann cũng là tu sĩ, không thể nào đi cạnh tranh với mình được.
Richard rất phong độ mỉm cười."Giám mục Hermann, có chuyện gì sao?"
"Vị tiểu thư tên là Ariel bên kia dường như đang tìm ngài."
Hermamn nhìn cô gái chỉ dám đứng trong góc không dám ra ngoài ở cách đó không xa, nói với giọng không rõ cảm xúc.
Nhắc tới chuyện này, sắc mặt Richard liền có chút mất tự nhiên,"Giám mục Hermann, đó là một kẻ lừa đảo."
"Kẻ lừa đảo?" Phong Quang nghi hoặc, không nhịn được mà lên tiếng.
"Không sai."
Richard nói:
"Tôi không biết cô ta đã nghe từ đâu được lời nói đùa mà công chúa Wendy đã từng nói với tôi, lại tự xưng là người đã cứu tôi, còn nói mình là Phong Quang nghe xong, mi mắt liền giật giật. Cô nói:
"Tôi cảm thấy... cô ấy có vẻ sẽ không gạt người. Hơn nữa tôi cũng có thể làm chứng, ngày hôm đó anh đã được chính cô ấy đưa lên bờ biển."
"Công chúa Wendy, tôi nói rồi, em không cần vì chuyện tôi theo đuổi em mà nói dối."
Richard nói hết sức buồn rầu, nhưng ánh mắt lại dường như bao dung hết thảy.
Phong Quang nhìn mà rất muốn đánh hắn một trận.
"Hoàng tử Richard."
Ánh mắt Hermann tối sầm xuống,"Ta có phương pháp có thể chứng minh Ariel rốt cuộc có phải người cứu ngài hay không. Hoàng tử Richard nguyện ý thử một chút chứ?"
"Hoàng tử điện hạ không có lý do gì mà cự tuyệt cả."
Phong Quang ngọt ngào nháy mắt với Richard "Hoàng tử Richard, anh thấy đúng không?"
Richard bị sắc đẹp mê hoặc... đương nhiên gật gật đầu.
"Hoàng tử Richard, mời theo ta tới chỗ này."
Hermann vừa mới xoay người, lại quay đầu nói:
"Công chúa Wendy có thể không cần theo."
Phong Quang mới vừa bước nửa bước thì ngừng.
Hermann dẫn Richard đi ra ngoài cửa, thuận tiện còn gọi Ariel vẫn luôn trốn ở góc phòng. Ba người cùng nhau đi ra ngoài.
Phong Quang không hiểu Hermann muốn làm gì, nhưng tóm lại cô tin tưởng Hermann là người có chừng mực, vì thế cũng yên tâm ở trong đại sảnh chờ Hermann trở về.
"Công chúa điện hạ..."
Litith bưng chén rượu đi tới, chẳng qua còn chưa tới gần Phong Quang, cô ấy đã giẫm lên váy mình, bất cẩn ngã trên mặt đất, bị ly thủy tỉnh vỡ vừa lúc cắt qua ngón tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận