Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 30 - Chương 51: Công lược kiếm tiên tàn tật

Quyển 30 - Chương 51: Công lược kiếm tiên tàn tậtQuyển 30 - Chương 51: Công lược kiếm tiên tàn tật
Sát thủ bị thương không muốn sống mà nói:
"Làm nghề này của chúng ta, không phải hắn chết chính là ta mất mạng, tóm lại vẫn phải có một người chết. Vốn chính là liếm lưỡi đao mà sống, chết là mệnh của ta, sống, là vận của ta."
Sát thủ này nói phóng khoáng thật, ngược lại còn khiến người ta cảm thấy hắn là người có giác ngộ, có cốt khí. Phong Quang dựa vào ngực Nam Kha, cô "chậc chậc" hai tiếng,"Cho nên bất luận thế nào ngươi cũng sẽ không nói ra người mua sau lưng ngươi là ai?"
"Quy cũ không thể phá, các ngươi có thể một kiếm giết chết ta."
Sát thủ lại nhìn về phía Nam Kha,"Ta đã thấy bức họa của ngươi, cũng biết ngươi là ai, Kiếm tiên có danh tiếng từng lẫy trên giang hồ, nếu ta có thể giết ngươi, ta sẽ có cả danh và lợi, nếu ta chết dưới kiếm của ngươi, vậy ta bản lĩnh không bằng người, cũng không thể nói gì hơn cả."
"Kiếm tiên..."
Phong Quang ngẩng đầu kinh ngạc, vui mừng nói:
"Huynh thật sự là Kiếm tiên trên giang hồ?"
"Ta không biết có phải Kiếm tiên hay không, ta đã quên rồi."
Nam Kha thành thật trả lời câu hỏi của Phong Quang. Đã gọi là Kiếm tiên, đương nhiên phải có kiếm, nhưng bên cạnh hắn lại không có một cây kiếm nào.
Cho dù đáp án của Nam Kha không tính là đáp án, nhưng có nhiều sát thủ làm chứng như vậy, quả thật cô cũng có thể tin tưởng Nam Kha chính là "Kiếm tiên" trong chốn giang hồ kia. Cô vốn đã chuẩn bị tư tưởng, dù Nam Kha này không phải là Nam Kha cô muốn công lược kia, cô cũng muốn bắt hắn tới tay, lại không nghĩ rằng cô mèo mù vớ phải chuột chết, hắn thật sự là đối tượng nhiệm vụ của cô.
Phong Quang hiện tại có thể nói là tâm tình cực kỳ vui vẻ, cô nhảy lên hôn khóe môi hắn một cái, cười hì hì nói:
"Nam Kha, có thể gặp được huynh thật sự quá tốt!"
Nam Kha không rõ vì sao hiện giờ cô vui vẻ như vậy, nhưng cô vui vẻ, thì hắn cũng vui vẻ, hắn tinh tế thưởng thức dư vị nụ hôn vừa rồi của Phong Quang, cảm giác trên thân thể nhắc nhở hắn, rằng hắn có thể muốn càng nhiều. Chẳng qua vì còn một người đang nằm trên mặt đất nên hắn vẫn tạm thời nhịn xuống. phía tên sát thủ, chỉ cười mà nói:
"Nếu người không muốn nói, vậy liền để mạng lại đi."
"Đợi đã."
Phong Quang cầm tay Nam Kha, cô nói:
"Trước hết đừng giết hắn."
Nam Kha không hề do dự trả lời một chữ "Được".
Lúc này Phong Quang mới nhìn về phía sát thủ kia,"Ta biết, nghề này của các ngươi đã có quy củ, các ngươi chỉ theo quy củ mà nhận tiền làm việc. Nhưng hiện tại chúng ta không muốn giết ngươi, ngược lại còn muốn cho ngươi một mối làm ăn lớn, thế nào?"
Sát thủ nhíu mày,"Ngướơi nói vậy có ý gì?"
"Ta mặc kệ người chỉ tiền sai ngươi giết Nam Kha là ai."
Phong Quang cười nói:
"Nhưng ta có thể ra giá cao gấp mười lần người kia, để ngươi đi giết họ. Thế nào, ngươi có muốn nhận cọc làm ăn này không?"
Sát thủ khựng lại, hiển nhiên không nghĩ tới Phong Quang sẽ nghĩ ra biện pháp này, hắn tạm dừng một lát rồi nói:
"Ta chưa hoàn thành yêu cầu của người mua, sao có thể tiếp tục nhận một đơn giết người khác?"
"Điều này có xung đột với quy củ của các ngươi sao?"
Phong Quang cất giọng thanh thúy hỏi:
"Các ngươi đâu có quy định nào nói không thể đồng thời nhận hai vụ làm ăn, đúng chứ?"
"Quả thật là không có."
"Vậy chẳng phải dễ làm à?"
Phong Quang ôm cánh tay Nam Kha, cô cười khanh khách nói:
"Nói chung, nhận hai vụ làm ăn, việc nào dễ xử lý hơn thì ngươi làm trước, đây chẳng phải rất bình thường à? Chỉ với trực giác của ngươi mà nói, ngươi cảm thấy vụ làm ăn của ta hay của người không biết tên kia dễ hoàn thành hơn?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận