Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 32 - Chương 5: Công lược trạch nam game thủ

Quyển 32 - Chương 5: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 5: Công lược trạch nam game thủ
"Ô! Hóa ra cô đang đợi chìa khóa cửa sau để chuồn đi." Người đàn ông xem diễn kia châm chọc nói một câu, trong giọng điệu thật ra có chút bất ngờ, lại có chút vui sướng khi người gặp họa.
Phong Quang mặc kệ hắn, cô tiếp tục hỏi Mộc Huân,"Cậu nói xem, hiện tại tớ nên làm gì bây giờ? Nếu hôm nay tớ không trốn thoát được, về sau cậu cũng đừng mong tớ nạp tiền mua trang phục trong Kỳ Tích Lương Lương cho cậu nữa!"
"Đừng mài Đại tiểu thư, tớ chẳng phải đang nghĩ cách đây à?"
Mộc Huân bên kia cũng gấp đến độ muốn khóc. Mộc Huân tuy cũng là thiên kim nhà giàu, nhưng cha mẹ cô quản giáo cực kỳ nghiêm, Mộc Huân hiện tại cũng giống Phong Quang, đều là dân thất nghiệp, đang đợi việc ở nhà, tiêu vặt cũng chỉ nằm trong hạn chế, nhưng bất đắc dĩ là cô và Phong Quang đều cực kỳ mê mẩn game đổi trang phục Kỳ Tích Lương Lương trên điện thoại này, mà rất nhiều quần áo xinh đẹp trong đó tại không hề miễn phí.
Đối với bạn bè mình, Phong Quang đều tiêu tiền không tiếc tay, ví dụ như ngày hôm qua Mộc Huân đăng hình ảnh lên nhóm bạn bè nói muốn có bộ trang phục đẹp đẽ này, Phong Quang đại tiểu thư tâm tình vui vẻ, đến hôm nay liền nạp cho cô ấy một số tiền khổng lồ trong game.
Có người nói đại tiểu thư Hạ gia vênh váo tự đắc, không coi người khác ra gì, là một thiên kim ác ma đúng nghĩa, còn Mộc Huân luôn chơi cùng Phong Quang chính là một tuỳ tùng của đại tiểu thư.
Nhưng Mộc Huân lại không cảm thấy làm tuỳ tùng có gì không ổn. Cô và Phong Quang cùng xuất thân từ gia đình giàu có, đương nhiên, sản nghiệp của Hạ gia lớn hơn Mộc gia bọn họ, nhưng cô và Phong Quang có giá trị quan giống nhau. Hơn nữa, Phong Quang ngoại trừ hơi kiêu ngạo một chút thì tính cách cô kỳ thật cũng không xấu xa gì, thông thường đều là nói năng chua ngoa, tâm như đậu hũ, chỉ cần quen với tính tình đại tiểu thư kia là có thể phát hiện cô thực ra cũng là một người rất dễ gần gũi.
Đương nhiên, rất nhiều người đã thất bại ở việc quen với tính tình của Phong Quang.
"Đúng rồi, tớ nghĩ ra một cách!"
Mộc Huân bỗng nhiên kêu lên.
Phong Quang vội vàng hỏi:
"Là cách gì, cậu mau nói đi!" "Ở cuối WC nam có bức tường đang sửa chữa, cửa sổ chỗ đó tạm thời bị gỡ xuống rồi. Phong Quang, cậu bò ra ngoài từ cửa sổ kia là được. Ra khỏi cửa sổ, thì đến phía sau quán cà phê nhà tớ, tớ ở đây chờ cậu."
Phong Quang giật giật lông mày,"Chờ một chút... WC nam?"
"Ai da, Phong Quang cậu sao phải thẹn thùng nhớ năm đó chúng ta cùng nhau xem truyện người lớn, chẳng phải cũng xem rất say sưa đấy sao."
"Xem truyện người lớn và chuyện vào WC nam có thể giống nhau sao!?"
Phong Quang vừa mới gào lên xong, lập tức ý thức được ở đây còn có một người đàn ông đang đứng, cô theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, người đàn ông kia đang dựa vào tường, thú vị nhìn cô.
Không... Dù sao cô cũng không quen biết hắn, cho nên mất mặt cũng chẳng sao.
Phong Quang vững lòng, cô lại khẽ hắng giọng, nói với Mộc Huân ở đầu điện thoại bên kia:
"Tớ biết rồi, tớ sẽ ra ngoài từ chỗ đó."
Quyết đoán cúp điện thoại, cô không nhìn người đàn ông kia mà tiếp tục đi thẳng về phía WC.
Nhưng người đàn ông kia lại rất không có ý tứ mà theo sát,"Đại tiểu thư đang muốn đi đâu vậy?"
"Anh không nhìn thấy sao? Tôi đi WC."
Phong Quang cũng không quay đầu lại, rất có cảm giác tiêu dao không màng đến sự đời.
Người đàn ông sờ cằm,"Vậy thì khéo quá, đúng lúc tôi cũng muốn đi WC."
Có thể đụng mặt nhau trên đường đến WC như vậy, chẳng phải do bọn họ đều muốn vào WC sao?
Chẳng qua, bọn họ một nam, một nữ, lại đồng thời đứng trước cửa cùng một WC.
Bạn cần đăng nhập để bình luận