Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 32 - Chương 10: Công lược trạch nam game thủ

Quyển 32 - Chương 10: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 10: Công lược trạch nam game thủ
Sau khi Phong Quang trốn về phòng liền an tĩnh nằm trên giường tự hỏi về cuộc sống. Cô không ngừng nghĩ, vì sao cốt truyện lại hoàn toàn trật khỏi phương hướng mà cô đã biết, rõ ràng người sẽ xem mặt với cô nên là Lư Chỉ Viễn mới phải... sao tự dưng lại biến thành Yến Quy đây?
Nếu nói là bởi việc cô đến đây đã sinh ra hiệu ứng bươm bướm, thì chính cô vẫn chưa gây ra chuyện gì, lấy đâu ra hiệu ứng bươm bướm vậy?
Phong Quang không nghĩ ra được, lại nghĩ tới gương mặt kia của Yến Quy.
Tuy rằng tên đó xuất hiện với hình tượng thầy bói, nhưng sau khi hắn cởi cái áo khoác vàng quê mùa đó ra, giá trị nhan sắc quả thật đã tăng lên rất lớn, hơn nữa hành động cuối cùng của hắn thoạt nhìn cũng rất phong độ lịch thiệp...
Nghĩ một chút, cô liền yên lặng che kín khuôn mặt nóng lên của mình, nhưng vừa mới rạo rực lòng xuân một chút, cô lại bình tĩnh xuống, vì sao Yến Quy đem cũng đi xem mặt lại cải trang thành dáng vẻ thầy bói, vì sao hắn tự dưng giữ cô lại, nói phải đoán mệnh cho cô, hơn nữa còn tính ra cái gì mà mây đen che sao Hồng Loan, bảo cô đừng có hy vọng với người đàn ông xuất hiện trước mắt, bởi bọn họ sẽ chỉ có duyên mà không có phận.
Hiện tại biết thân phận của hắn thì liền nghĩ ra, chẳng phải cái tên này cố ý nói vậy để khiến cô từ bỏ cuộc xem mặt này sao?
Phong Quang ngồi phắt dậy, hung hăng đập giường một cái, cô cắn răng,"Được lắm Yến Quy!"
Rất hiển nhiên, Yến Quy này cũng hoàn toàn không muốn xem mặt với cô, bởi vậy mới cố ý cải trang giả vờ đoán mệnh. Hắn muốn mượn lời của thầy bói để khiến cho cô biết khó mà lui.
Phong Quang vốn không muốn đi xem mặt, cho dù đối tượng xem mặt không phải là Lư Chi Viễn, cô cũng không muốn đi, nhưng điều này không có nghĩa cô có thể chấp nhận người này giả dạng làm thầy bói lừa cô! Thế mà cô lại còn nói lần sau gặp mặt muốn mời hắn ăn cơm. Cô thầm nghĩ. Lần sau nhìn thấy hắn, cô nhất định không cho hắn chút sắc mặt tốt nào!
Khi Phong Quang sắp ngủ, cô nhận được điện thoại của giảng viên hướng dẫn gọi tới. Nói chung là với một sinh viên năm tư sắp tốt nghiệp như cô, giảng viên hướng dẫn cũng sẽ không cần thiết phải liên hệ gì với cô cả, huống chi từ nhỏ đến lớn cô vốn không phải người có lòng nhiệt tình học tập, nhưng cô đã quên, vào năm ba đại học cô đã trượt một môn chuyên ngành, nếu cô không tham gia thi lại môn đó, cô cũng sẽ không thể nhận được bằng tốt nghiệp.
Môn bị trượt này... Phong Quang vẫn còn chút ấn tượng. Cô thở dài, ngày hôm sau không thể không đến trường một chuyến.
Đại học thi lại cũng không khó, Phong Quang đã rất có kinh nghiệm, chỉ cần không viết đáp án quá bất hợp lý là được, hơn nữa cô là đại tiểu thư Hạ gia, muốn qua môn sau khi thi lại chỉ là chuyện rất dễ dàng.
Trên đường nhỏ ven rừng, mấy nữ sinh vui vẻ chạy tới,"Đi mau đi mau, Lư Chỉ Viễn tới xem thi đấu thể thao điện tử tại khoa máy tính trường chúng ta đói"
"Tôi nghe nói anh ấy chuyển sang chơi Kiếm Hiệp, còn tưởng rằng anh ấy đã không còn hứng thú với Cuộc Chiến Anh Hùng!"
Nữ sinh vừa chạy vừa kêu lên:
"Quá tuyệt vời, hôm nay mình có thể nhìn thấy người thật!"
Phong Quang nhìn mấy nữ sinh chạy qua như điên mà bĩu mỗi nhàm chán.
Đang lúc Phong Quang muốn khinh bỉ, bên cạnh lại truyền đến một giọng nói,"Cũng chỉ có mấy cô gái nhỏ mới thấy hứng thú với Lư Chi Viễn mà thôi."
Phong Quang quay đầu nhìn lại, thấy một cô gái da trắng mặt đẹp cao gầy. Cô gái kia thấy Phong Quang nhìn về phía mình, cũng biết Phong Quang chắc hẳn đã nghe được lời mình nói, liền hết sức xấu hổ mỉm cười.
Nhưng Phong Quang chỉ nhìn chân dài của cô ta, lại nhìn đôi chân có liên quan trực tiếp tới chiều cao của mình, lần nữa ngẩng đầu nhìn ngực lớn của cô gái kia, lại nhìn sang "sân bay" bằng phẳng của mình... Cô khuất nhục quay đầu di.
Bạn cần đăng nhập để bình luận