Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 32 - Chương 33: Công lược trạch nam game thủ

Quyển 32 - Chương 33: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 33: Công lược trạch nam game thủ
Phong Quang lần thứ hai nhìn về phía đại ca đầu lâu, cô cố hết sức khiến giọng điệu của mình trở nên đáng thương một chút
"Tiền tôi sẽ nghĩ cách gom lại, xin cho chúng tôi một chút thời gian, có được không?"
"Hạ đại tiểu thư."
Đại ca đầu lâu lại không lộ dấu vết nhìn thoáng qua Yến Quy, lúc này mới nói với Phong Quang:
"Thiếu nợ thì phải trả, cô cũng biết đây là lý lẽ hiển nhiên, nhưng tôi chẳng qua cũng chỉ là chân chạy việc, cho dù cô muốn xin tôi cho các người thêm chút thời gian gom tiền, nhưng việc này tôi cũng không định đoạt nổi."
"Vậy..."
Phong Quang biết, mình có thuyết phục đại ca đầu lâu cũng vô dụng. Rốt cuộc đại ca đầu lâu cũng chỉ là tay sai, vì thế cô chuyển sang nhìn chiếc xe màu đen lúc nãy,"Tôi đi cầu xin ông chủ của các anh!"
"Phong Quang."
Yến Quy bỗng kéo tay Phong Quang tại. Phong Quang ngẩng đầu nhìn hắn,"Em đi tìm ông chủ bọn họ, nói em sẽ gom đủ tiền cho ông ta, bảo ông ta trước hết đừng gây khó dễ cho anh nữa."
"Không cần."
"Không cần ư... Vì sao?"
Hắn không nói được gì, chỉ nhìn thoáng qua đại ca đầu lâu.
Trên mặt đại ca đầu lâu thoáng hiện vẻ rối rắm, nhưng vẫn hô một câu,"Các huynh đệ, lôi hắn đi!" Một đám thanh niên bất lương không biết từ đâu lại lấy ra gậy gộc, bày ra dáng vẻ hung thần ác sát.
"Các anh muốn làm gì?" Phong Quang chắn trước Yến Quy, vẻ mặt đề phòng.
Đại ca đầu lâu nói:
"Hạ đại tiểu thư, chúng tôi hành nghề cũng có quy củ hành nghề riêng, ai nợ chúng tôi tiền, chúng tôi liền tìm người đó, cũng sẽ không gây họa đến người vô tội. Cô đi đi, chúng tôi không muốn làm khó dễ cô.
"Không được!"
Phong Quang cắn môi nói: "Chẳng phải tôi đã đáp ứng sẽ gom tiền cho các người rồi sao? Vì sao lại không thể cho chúng tôi thêm một chút thời gian chứ?"
"Phong Quang, đây là quy củ."
Yến Quy đi ra từ phía sau cô, trên mặt hắn sớm đã không có vẻ tươi cười ngày thường. Hắn nhìn cô trong chốc lát, mới chậm rãi nói:
"Chuyện tôi làm, vốn phải do tôi tự mình gánh vác. Chuyện này không liên quan đến em, tôi không muốn khiến em bị liên lụy. Phong Quang, bọn họ là một đám người không từ thủ đoạn, tôi không muốn vì tôi mà khiến em chịu thương tổn.
"Nhưng em không thể mặc kệ anh được."
Phong Quang bắt lấy tay hắn, vẻ mặt kiên định, thái độ của cô vẫn rất kiên quyết.
Đại ca đầu lâu để thuộc hạ kéo Phong Quang ra. Phong Quang giãy giụa, nhưng lại không đủ sức phản kháng do có đến hai người đàn ông giữ lấy tay cô.
Cô phẫn nộ nói:
"Buông tôi ra!"
Yến Quy cũng bị mấy người đàn ông bắt giữ, nhưng hắn lại có vẻ bình tĩnh hơn Phong Quang.
Hắn nói:
"Tôi đi cùng các người, các người không cần gây khó dễ cho cô ấy."
"Nếu cậu đồng ý đi cùng chúng tôi, vậy thì không thể tốt hơn."
Đại ca đầu lâu đang định dẫn người rời đi, nhưng bỗng nhiên có một đám người lao tới lại khiến gã dừng chân lại.
"Buông đại tiểu thư của chúng tôi ra!"
Nhóm vệ sĩ áo đen này hô một câu, trực tiếp xông lên đánh nhau với đám người đại ca đầu lâu bọn họ.
Hai đám người đánh nhau, vậy thì đao kiếm sẽ không có mắt. Người đang bắt lấy Phong Quang cũng rất nhanh cầm gậy gộc xông vào "chiến trường".
Đám người này nhìn như xã hội đen, nhưng thân thủ lại không tệ, vì thế hai bên giằng co, trong chốc lát cũng không thể phân chia thắng bại.
Phong Quang được tự do liền chạy về phía Yến Quy, khi thấy một người vung gậy gỗ sắp nện vào người Yến Quy, cô không kịp nghĩ nhiều mà chạy đến ôm chặt lấy hắn, cây gậy gỗ kia liền đập trúng gáy cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận