Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 32 - Chương 45: Công lược trạch nam game thủ

Quyển 32 - Chương 45: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 45: Công lược trạch nam game thủ
Phong Quang bình tĩnh nhìn chằm chằm Yến Quy, cô hỏi từng câu từng chữ:
"Nói cho tôi biết, anh rốt cuộc là ai2"
Trên khuôn mặt tái nhợt của Yến Quy hiện lên một nụ cười yếu ớt, hắn nhẹ giọng lẩm bẩm,"Phong Quang, bất luận tôi là ai... em đều sẽ thích tôi, đúng không?"
"Nói cho tôi biết, anh rốt cuộc là ai?"
Phong Quang không vì lời kiểm chứng hết sức cẩn thận dè dặt của hắn mà mềm lòng, cô chỉ lạnh giọng yêu cầu đáp án của vấn đề này mà thôi.
Khuôn mặt tuấn tú của hắn đã trắng bệch, nhưng dưới ánh mắt bướng bỉnh của cô, hắn lại buộc phải trả lời. Hắn không chút tự tin mà nói:
"Tôi là... Lư Chỉ Viễn"
Phong Quang như rơi vào động băng, thân mình cô cứng đờ, trực tiếp lui về sau mấy bước, dường như có một trận bão tuyết vô hình ập tới, bao phủ cả người cô.
"Phong Quang... Phong Quang..."
Yến Quy... Không, hiện tại nên gọi hắn là Lư Chi Viễn. Hắn bước ra phía trước, muốn nắm lấy tay cô, lại bị cô tránh khỏi.
Tay Phong Quang rũ bên người chậm rãi nắm chặt góc váy, hoa baby màu đỏ trên một tay khác của cô cũng đã bị cô nắm đến nát nhàu, nhưng cô không có thời gian để bận tâm. Ngay lúc này, cô bỗng nhiên chú ý tới hoa nguyệt quý màu hồng trong tay Lâm Quả. Còn nhớ rõ lúc trước, khi bọn họ gặp mặt lần thứ ba, loại hoa hắn dùng để tỏ tình chính là một bó hoa nguyệt quý.
Lư Chi Viễn theo tầm mắt Phong Quang nhìn đến hoa nguyệt quý trong tay Lâm Quả, hắn cũng gần như lập tức nhớ tới hoàng hôn ngày ấy, khi hắn tặng một bó hoa nguyệt quý cho Phong Quang.
Nhưng còn chưa để hắn nói thêm điều gì, Phong Quang đã không nói một câu mà bước về phía cửa.
"Phong Quang!"
Lư Chi Viễn đuổi theo bắt lấy cổ tay cô, hắn nói với "Xin em tha thứ cho tôi. Tôi thừa nhận tôi đã lừa em lúc đầu, nhưng... tin tưởng tôi, tôi sẽ không bao giờ lừa em nữa!" vẻ hạ mình nhất từ lúc được sinh ra tới giờ: nhưng hiện tại tôi thật sự thích em. Em hãy
"Lư Chỉ Viễn.
Hốc mắt Phong Quang phiếm hồng, nhưng thái độ cao ngạo của cô lại không giảm "Anh đúng là thủ đoạn thật, đầu tiên thì giả bộ thầy bói, lại dùng tên Yến Quy lừa gạt tôi, tặng bó hoa mà người khác không cần đến cho tôi... thậm chí khi tôi nằm viện, anh còn đi chăm sóc một cô gái khác. Lư Chi Viễn, có phải anh cho rằng Hạ Phong Quang tôi chính là lốp xe dự phòng của anh, chỉ cần anh cảm thấy mệt mỏi là tôi sẽ luôn ở một chỗ chờ anh trở về?"
"Phong Quang... em mắng tôi trách tôi thế nào cũng không sao cả, chỉ cần em có thể tha thứ cho tôi. Em hãy tin tưởng tôi... hiện tại tôi thật sự thích em mà."
"Vậy sao?"
Cảm xúc vốn hơi kích động của Phong Quang vào giờ phút này bỗng nhiên bình ổn, khóe môi cô châm chọc nhếch lên một nụ cười, chậm rãi nói:
"Vậy cái sự "thích" của anh thật đúng là quá rẻ mạt."
Lư Chi Viễn cứng đờ cả người, bàn tay giữ lấy Phong Quang của hắn bỗng nhiên mất hết sức lực.
Phong Quang từng chút một rút tay mình ra. Cô hiện tại đã bình tĩnh hơn bất cứ kẻ nào, thậm chí, ngay lúc này cô còn có thể nói ra một câu:
"Lư Chi Viễn, chúc anh và Lâm Quả sớm ngày nên duyên."
Bỏ lại một câu này, cô liền không quay đầu lại mà bước đi.
Không khí trong phòng bỗng nặng nề hẳn.
Một lát sau, Đậu Đậu khẽ kéo tay Đào Đào,"Đào Đào, đồ đệ của tớ như Vậy, xem như gặp phải tên đàn ông cặn bã sao?"
"Vô nghĩa!"
Đào Đào gõ nhẹ vào đỉnh đầu Đậu Đậu. Không thể không nói, hiện tại cô nhìn Lư Chi Viễn và Lâm Quả cũng cảm thấy có chút không thoải mái trong lòng.
Vốn dĩ khi họ biết Lư Chi Viễn tiếng tăm lừng lẫy giới Esports lại là Dạ Linh Cốt cũng đã hết sức kinh ngạc rồi, không nghĩ rằng khi Phong Quang đến còn xảy ra chuyện khiến người ta khiếp sợ hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận