Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 33 - Chương 21: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ

Quyển 33 - Chương 21: Phản công lược cô vợ mất trí nhớQuyển 33 - Chương 21: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ
Gần như chỉ cần nhắc tới đến tên Tiếu Tiếu, Phong Quang sẽ lập tức không nhịn được mà mềm lòng, cô vẫn luôn cảm thấy chuyện mình không ở bên làm bạn với Tiếu Tiếu trong suốt 6 năm là một chuyện hết sức áy náy với cô bé, mà hiện tại... cô lại càng cảm thấy mình có lỗi với Lục Sâm.
Nhưng lý trí của Phong Quang vẫn còn đó, cô hỏi:
"Nếu tôi và anh đã kết hôn, vậy vì sao ba mẹ tôi lại đều không muốn tôi dính dáng với anh nữa?"
"Anh nghĩ... hằn do chuyện anh đã từng làm khiến họ cảm thấy anh không thích hợp với Phong Quang."
Ánh mắt Lục Sâm ảm đạm đi rất nhiều, ngay cả giọng nói cũng có chút cô đơn.
Phản ứng đầu tiên của Phong Quang chính là hỏi:
"Anh lén ngoại tình sau lưng tôi?"
"Đương nhiên không phải."
Lục Sâm lắc đầu, cười khổ giải thích,"Vì Phong Quang muốn trả thù Thẩm Hành cho nên mới kết hôn với anh, mà sau khi kết hôn, bởi vì liên quan tới Yến Niệm Niệm... đôi lúc Phong Quang cũng sẽ chạm mặt Thẩm Hành. Anh rất lo lắng... lò Phong Quang sẽ hối hận vì đã ở bên anh mà lựa chọn rời đi với Thẩm Hành, nên... nên sau khi Phong Quang cãi nhau với anh một trận, Phong Quang tức giận nói muốn rời đi, anh liền tự cắt tay mình. ."
Hắn kéo ống tay áo trái lên, trên cánh tay đó hiện ra những vết sẹo, Phong Quang không tự chủ được nắm lấy cổ tay cũng có vết sẹo kia của mình.
Hắn nói:
"Anh lựa chọn dùng tính mạng mình để giữ Phong Quang lại... Phong Quang cũng thật sự ở lại, nhưng cha mẹ Phong Quang trước sau vẫn không thể chấp nhận cách làm của anh."
Ở trong mắt Hạ Triều và Vương Từ, cách làm không muốn sống của Lục Sâm quá mức kinh khủng đáng sợ, nếu một người không cần cả mạng mình, vậy hắn có làm ra những chuyện kinh khủng hơn với những người khác cũng là chuyện không kỳ quái.
Phong Quang ngây ngốc nhìn miệng vết thương trên tay Lục Sâm, cô có thể hiểu suy nghĩ của cha mẹ mình, nhưng dù cô hiểu, cô vẫn không khỏi cảm †thấv mình tê hai. Sáu năm trước, hẳn Lục Sâm cũng là một người tài trẻ tuổi du học trở về khí phách hăng hái, kết quả chỉ vì cô gả cho hắn để trả thù Thẩm Hành mà hiện tại hắn đã bị cô tra tấn thành thế này sao?
Tất cả cảm giác tội lỗi nơi đáy lòng Phong Quang đều ùa tới, cô lại thấp giọng:
"Đều là lỗi của tôi..."
Thôi được rồi, cô nguyện ý tin tưởng người đàn ông này yêu mình, hiện tại cô căn bản không dám nghĩ tới những hành vi vô trách nhiệm mà mình đã từng làm.
"Không sao hết, mọi chuyện đều đã qua rồi, Phong Quang không cần xin lỗi anh."
Hắn nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng nói:
"Phong Quang, chúng ta về nhà, được chứ?"
"Về nhà..."
Phong Quang khẽ lẩm bẩm, không hiểu sao, hiện giờ cô lại có cảm giác cực kỳ do dự.
"Phong Quang, hãy nghĩ một chút tới Tiếu Tiếu của chúng ta..."
Nụ cười của hắn càng thêm thê lương,"Cho dù em không thích anh... nhưng hãy nghĩ một chút tới Tiếu Tiếu, được không?"
Hai chữ "Tiếu Tiếu" không khác gì tử huyệt của cô.
Cảm giác do dự của Phong Quang liền lập tức tan đi như ảo giác, nhưng cô vẫn chưa vội đồng ý ngay với hắn, mà chỉ cắn môi rối rắm nói: "Cho dù tôi muốn dẫn Tiếu Tiếu đi cùng anh... nhưng ba tôi cũng sẽ không đồng ý."
"Không việc gì."
Lục Sâm thấp giọng nói bên tai cô,"Chỉ cần chúng ta lén lút rời đi, tránh khỏi cha Phong Quang là được..."
Điều này nghe ra có vẻ là phương pháp rất tốt, nhưng muốn thành công được lại không dễ dàng như vậy.
"Nhưng cha tôi."
"Tin tưởng anh."
Hắn nói:
"Cha Phong Quang hiện tại không ở nhà, đây là cơ hội tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận