Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 33 - Chương 28: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ

Quyển 33 - Chương 28: Phản công lược cô vợ mất trí nhớQuyển 33 - Chương 28: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ
Phong Quang không muốn dây dưa thêm với đám Yến Niệm Niệm, nhưng sau khi cô vào phòng chiếu phim mới phát hiện, bọn họ đều xem cùng một phim, hơn nữa Yến Niệm Niệm và Thẩm Hành còn ngồi chỗ cách Phong Quang và Lục Sâm không xa lắm.
Nhưng Phong Quang không hề có ý định rời đi, ở trong mắt cô, người cần rời khỏi đây phải là đám người Yến Niệm Niệm mới đúng. Cô yên tâm thoải mái ngồi trên vị trí của mình, coi như mấy người Yến Niệm Niệm không tồn tại.
Phim bọn họ xem là một phim trinh thám huyền bí, đại khái cốt truyện chính là có một người đàn ông tâm lý không bình thường, vì muốn nghiên cứu thí nghiệm của mình mà giết rất nhiều người vô tội, hơn nữa còn vì người đàn ông này có bộ dạng không tệ lắm mà rất nhiều phụ nữ đã tự động mắc câu, chẳng qua khi boss phản diện này muốn xuống tay với nữ chính, may mắn là nam chính đuổi tới đúng lúc, cứu được nữ chính, cũng đưa kẻ phạm tội ra trước pháp luật.
Phong Quang trước nay đều không dám nhìn cảnh tượng máu me, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao cô không thích xem phim kinh dị Âu Mỹ, vốn tưởng phim điện ảnh nước nhà sẽ hàm súc hơn một chút, cho nên giữa cả đám phim dành cho trẻ em, cô mới chọn phim này, lại không nghĩ rằng cảnh tượng máu me trong phim còn không ít. Lúc này, lợi ích của việc có bạn trai hoặc chồng liền được thể hiện ra, mỗi khi sắp xuất hiện cảnh tượng kinh dị, Lục Sâm đều sẽ che mắt Phong Quang rất đúng lúc.
Nhiều lần như vậy, Phong Quang cũng liền không nhịn được mà tò mò nhỏ giọng hỏi:
"Anh đã từng xem phim này rồi sao?"
"Chưa từng."
Lục Sâm cũng thấp giọng nói chuyện như cô,"Anh và Phong Quang đều là lần đầu tiên xem."
"Vậy vì sao lần nào anh cũng biết đúng thời điểm chiếu ra cảnh khó coi?"
Hắn cười,"Anh đoán."
"Đoán?"
"Biên kịch phim này vẫn quá yếu, tội phạm chỉ số thông minh cao thực sự sẽ không để người ta đoán được tiếp theo hắn muốn làm gì." Đây là lần đầu tiên Phong Quang nghe được cách nói này, giọng điệu của Lục Sâm thực sự thành thật, không hề có ý châm biếm mỉa mai, nhưng lại rất có ý vị "người thường chẳng qua cũng chỉ đến thế", Phong Quang nhướng mày,"Còn tội phạm chỉ số thông minh cao thì sao, chẳng lẽ anh sẽ không để những người khác đoán được anh muốn làm gì?"
"Đương nhiên, ví dụ như... Phong Quang nhất định không đoán được, tiếp theo anh sẽ hôn em."
Giọng nói vừa dứt, không đợi Phong Quang kịp phản ứng hắn đã cúi đầu hôn lên môi cô. Bộ phim đang chiếu trên màn ảnh đã không còn quan trọng, quan trọng là, hắn muốn đòi lại "phúc lợi" cô nợ hắn những năm gần đây.
Phong Quang sợ bị người ta nhìn thấy, liền không khỏi hết sức khẩn trương, khóe mắt Lục Sâm hơi cong, lại hôn sâu hơn nữa. Rạp chiếu phim mờ tối, hắn lại chọn vị trí đằng sau, dĩ nhiên không phải do ngẫu hứng.
Ngoại trừ người nào đặc biệt chú ý tới bên đây, nếu không cũng sẽ chẳng ai chú ý tới chuyện xảy ra phía sau làm gì.
Mắt Yến Niệm Niệm cũng khá tỉnh tường, cô ta có thể nhìn rõ Lục Sâm đang làm gì với Phong Quang. Âm thầm nắm chặt tay mình, sắc mặt Yến Niệm Niệm lạnh như phủ sương.
Thẩm Hành nắm lấy tay Yến Niệm Niệm, hắn thấp giọng gọi tên cô ta,"Niệm Niệm..."
Yến Niệm Niệm không để ý đến hắn.
Sau khi phim kết thúc, Phong Quang căn bản liền quên hết nội dung phim, đỏ mặt bị Lục Sâm nắm tay rời khỏi.
Thấy Phong Quang rời đi, Yến Niệm Niệm đứng dậy, thoạt nhìn có vẻ cô ta định đuổi theo hai người Phong Quang.
"Niệm Niệm..."
Thẩm Hành bắt lấy tay Yến Niệm Niệm,"Em muốn đi đâu?"
"Em muốn đi tìm chị."
Yến Niệm Niệm quay đầu lại nói:
"Thẩm Hành, buông em ra!"
Thẩm Hành giữ tay cô ta càng thêm chặt,"Em muốn đi tìm Hạ Phong Quang. Là vì em lo lắng cho cô ấy, hay là vì điều gì khác đây?"
"Lời này của anh có ý gì?"
"Yến Niệm Niệm, em không cảm thấy em đã chú ý quá nhiều tới Hạ Phong O11ana sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận