Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 33 - Chương 45: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ

Quyển 33 - Chương 45: Phản công lược cô vợ mất trí nhớQuyển 33 - Chương 45: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ
Vừa nghe được giọng Thẩm Hành, Phong Quang không chút suy nghĩ liền ngắt máy luôn.
Cô không biết Thẩm Hành bên kia sẽ bất ngờ thế nào, đơn giản là cô không muốn tiếp tục có liên quan tới Thẩm Hành và Yến Niệm Niệm thôi. Nếu không có Lục Sâm, Phong Quang nghĩ, có lẽ cô sẽ cảm thấy không cam lòng không chừng còn đứng sau lưng tính kế xem làm thế nào để chia rẽ Thẩm Hành và Yến Niệm Niệm, khiến bọn họ sống không yên lành, như vậy ngẫm lại, đến lúc đó cô liền thật sự trở thành nữ phụ ác độc như trong mấy truyện ngôn tình kia. .
Phong Quang rùng mình một cái, cô lắc lắc đầu, thầm nghĩ mình hiện tại đã gả chồng, cũng đã làm mẹ, cô sống tốt những ngày tháng của mình là được, còn về Yến Niệm Niệm và Thẩm Hành... bây giờ bọn họ đã là người xa lạ đối với cô.
Tuy nhiên, dù Phong Quang đã ngắt điện thoại của Thẩm Hành, nhưng sau đó không lâu, di động của cô lại vang lên lần nữa, thấy dãy số xa lạ kia, cô không cần nghĩ cũng biết đây là do Thẩm Hành gọi. Phong Quang liền ném điện thoại sang một bên, lười không thèm quản. Cô không bấm từ chối cũng không bấm nhận điện, nếu Thẩm Hành có thừa thời gian như thế, vậy cứ để anh ta gọi là được .
Không lâu sau, tiếng chuông điện thoại liền ngừng, Phong Quang vừa ăn thức ăn đã được hâm nóng, lại cầm di động đặt trên bàn lên, cô đang định lướt xem tin tức thì liền nhận được một tin nhắn.
Là Thẩm Hành gửi tới.
Tin nhắn trên di động chỉ có mấy câu mà thôi: "Hạ tiểu thư, chẳng lẽ cô không muốn biết nguyên nhân vì sao cô nhớ rõ mọi người, lại chỉ quên một mình Lục Sâm sao?"
Tay cầm di động của Phong Quang khựng lại, cô nhíu mày, không thể không nói, tin nhắn này của Thẩm Hành đã đúng lúc đề cập tới vấn đề mà đáy lòng cô đang muốn lờ đi nhất.
Vì sao tỉnh lại sau 6 năm, cô nhớ rõ mọi người, lại chỉ không nhớ rõ một mình Lục Sâm đây?
Vấn đề này cô đương nhiên cũng có nghĩ tới, chỉ là trong đầu cô có hai giọng nói, một giọng nói cô nhất định phải tìm hiểu, một giọng khác lại luôn khuyên cô từ bỏ vấn đề này, cứ giữ nguyên tình trạng bây giờ đã rất ổn. Vì sao phải giữ nguyên tình trang bây giờ? Chẳng lẽ tình trang trước kia không tốt sao?
Tay Phong Quang cầm di động dần chặt thêm, nghỉ vấn trong lòng cô giống như lửa bị nhóm lên, nhưng lại hoàn toàn không dễ dập tắt như lửa.
"Tiệm bánh kem BLUE." Cô gửi tin nhắn hẹn địa điểm này đi, liền buông di động xuống.
Luôn có chuyện cần một chút đáp án, nếu không, đối với người mất đi ký ức sẽ có vẻ hơi không công bằng.
Hôm nay việc làm ăn của tiệm bánh kem có vẻ rất tốt, Thẩm Hành đợi trong tiệm bánh khoảng một giờ mới chờ được Phong Quang khoan thai đến muộn.
Phong Quang nhìn bánh kem đặt trên bàn, không chút cảm xúc mà ngồi xuống, cô còn nhớ rõ, Thẩm Hành vốn không thích mấy thứ đồ ăn dành cho con gái này, cho nên những phần bánh kem đó đương nhiên là gọi cho cô, chẳng qua đối với đồ hắn đưa, cô lại chẳng muốn ăn một chút nào.
Thẩm Hành cũng còn nhớ rõ, vào những buổi hẹn hò trước kia, Phong Quang vẫn thích nhất là ăn đồ ngọt, cho nên mỗi lần hai người đi chơi, thứ được mua nhiều nhất lúc nào cũng là bánh kem và kẹo, nhưng thấy ánh mắt Phong Quang chỉ dừng lại trên miếng bánh kem ngon miệng kia trong thời gian nháy mắt, Thẩm Hành liền cười, đại khái có lẽ là cảm thấy tình cảnh gặp mặt của hai người bọn họ bây giờ có chút châm chọc.
Thẩm Hành nói: "Hạ Phong Quang, xem ra cô và Lục Sâm chung sống không tệ."
"Là rất tốt thì đúng hơn." Phong Quang đẩy miếng bánh kem trước mặt ra, cô gọi một cốc nước chanh, lại thờ ơ hỏi Thẩm Hành,"Chuyện anh gặp riêng hôn thê trước, Yến Niệm Niệm có biết không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận