Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 33 - Chương 56: Ngoại truyện 2 (Cuộc sống hằng - ngày)

Quyển 33 - Chương 56: Ngoại truyện 2 (Cuộc sống hằng - ngày)Quyển 33 - Chương 56: Ngoại truyện 2 (Cuộc sống hằng - ngày)
Mỗi lần như vậy, cô dường như liền biến từ thiên kim đại tiểu thư thành nhân vật vợ hiền mẹ tốt, đặc biệt khiến người ta rung động.
Lục Sâm từ phía sau ôm lấy cô, hôn lên chiếc gáy nhẫn mịn.
Phong Quang bất đắc dĩ buông dao phay, không vui nói:
"Đừng quậy nữa, em đang nấu cơm."
"Phong Quang có thể chậm rãi nấu."
Cười nhẹ một tiếng, tay hắn đã luồn vào váy ngủ hơi mỏng của cô, dọc theo đùi cô mà tiến lên trên, cố ý lại như vô tình khiêu khích cô.
Như vậy cô căn bản không nấu cơm được!
Hai chân Phong Quang mềm nhữn, cứ thế mất hết sức lực mà dựa vào ngực hắn, chỉ cần Lục Sâm nguyện ý, hắn có thể hoàn toàn xứng đáng được xưng là cao thủ tán tỉnh, mà hết lần này đến lần khác, đối với việc khiến Phong Quang cả người "nổi lửa" này, hắn luôn hết sức sẵn lòng.
Ở bên hắn thời gian dài, trong loại chuyện này, cô đã có thể lớn mật nói rằng mình khao khát hắn.
Đôi mắt Lục Sâm khẽ cong, hắn ôn nhu hôn cô, bế cô lên, để cô ngồi trên mặt bàn đá cẩm thạch, đá cẩm thạch lạnh băng khiến cô co rúm lại một chút, nhưng rất nhanh, hắn chính thức "công thành đoạt đất" lại khiến cô run lên, cô dùng cả tay lẫn chân bám vào trên người hắn, giống như ôm lấy tấm gỗ nổi duy nhất trên biển rộng.
"Phong Quang... Thích chứ?"
Lục Sâm khẽ cắn môi cô, tay hắn giữ chặt lấy mông cô, không cho cô lui về phía sau. Hắn luôn thích hỏi cảm nhận của cô, hơn nữa còn phải nghe bằng được tiếng cô thẹn thùng trả lời. Phong Quang đã quen, cô thở phì phò, dựa đầu vào vai hắn, nhìn cửa kính phòng bếp phản chiếu ra bóng dáng hắn đang "yêu" cô, cô nghe thấy tiếng rên rỉ ngắt quãng của mình,"Thích, thích..."
"Anh cũng thích... rất thích rất thích..."
Hắn khẽ cười nói, bởi vì động tình mà có vẻ càng thêm khàn khàn mê người, hắn hôn lên cổ cô, xương quai xanh cô... Tất cả trên người cô đều khiến hắn yêu đến phát cuồng.
Phong Quang không biết bọn họ giằng co bao lâu, cô chỉ biết bất cứ lần nào, Lục Sâm cũng đều có thể khiến cô vui sướng gần chết. Cô cũng Cơm trưa rốt cuộc không nấu được, Lục Sâm ôm cô vào bồn tắm.
Phong Quang mất hết sức lực dựa vào trong lòng hắn, cô ôm eo hắn, cực kỳ bực bội nói:
"Anh lại không mang áo mưa nhỏ(1)!"
"Không sao."
Lục Sâm đặt những nụ hôn nhỏ vụn lên môi cô,"Nếu có thai thì sinh ra là được."
Cô hơi bất ngờ,"Chẳng phải anh không thích trẻ con à?"
Ngay cả Tiếu Tiếu cũng chỉ là kết quả mà hắn tính kế lúc trước.
"Tiếu Tiếu luôn thích quấn lấy em.
Lục Sâm cười rất vô tội,"Nếu có em trai em gái, chúng ta liền giao đứa trẻ cho con bé chăm sóc. Tiếu Tiếu sẽ là người chị tốt, thời gian của Phong Quang sẽ thuộc về anh toàn bộ."
Phong Quang cạn lời, vừa định nói một câu "Trẻ con", tất cả âm thanh lại đều biến mất trong nụ hôn của hắn.
Cô bỗng nhiên nghĩ, có lẽ hắn nói không sai, dù sao cô cũng nguyện ý dành thời gian cả đời mình cho hắn.
*x+xx*xx*xx*x***
(1) Áo mưa nhỏ: Bao cao su.
Bạn cần đăng nhập để bình luận