Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 15 - Chương 36: Công lược hội trưởng hội học sinh

Quyển 15 - Chương 36: Công lược hội trưởng hội học sinhQuyển 15 - Chương 36: Công lược hội trưởng hội học sinh
Hàn Trần mỉm cười:
"Cho dù là vợ đã cưới, người chồng cũng không có quyền ép người vợ làm bất cứ chuyện gì. Huống hồ... hai người mới chỉ là quan hệ vợ chồng chưa cưới. Cậu cũng rất rõ, chuyện như hôn ước, chỉ cần muốn cũng có thể hủy bỏ rất dễ dàng, không phải sao?"
Cổ Lam mở miệng, dường như đang muốn nói điều gì, nhưng lại một lần nữa bị Hàn Trần ngắt lời.
"Hơn nữa tôi sâu sắc cho rằng, hình như bạn học Cổ Lam có hứng thú với bạn học Mộc Cẩn hơn, chẳng lẽ bạn học Cổ Lam chỉ muốn chơi đùa mà thôi, không hề suy nghĩ tới việc muốn hủy bỏ hôn ước sao?"
Đây là một câu hỏi hay, bởi vì cho dù Cổ Lam trả lời thế nào cũng đều khiến người khác cảm thấy cậu ta là một kẻ xấu xa. Đúng vậy, vì một người con gái mà muốn hủy hôn ước với vợ chưa cưới, đây là chuyện xấu xa. Hơn nữa nếu cậu ta chưa hề nghĩ tới chuyện hủy bỏ hôn ước, chỉ là muốn chơi đùa với Mộc Cẩn thì cậu ta cũng xấu xa. Mộc Cẩn im lặng nhìn chằm chằm Cổ Lam, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng cô ta thật sự đang chờ câu trả lời của cậu ta.
Cổ Lam không hổ là Cổ Lam, cậu ta là nam chính không sợ gì hết, là nam chính sẽ tình nguyện hi sinh tất cả vì nữ chính, vì vậy cậu ta đứng thẳng lưng nói:
"Tôi không hề có ý chơi đùa với Mộc Cẩn, cậu ấy là người tôi thích."
Đám đông xôn xao hết cả lên.
Mộc Cẩn mở to mắt, không rõ được là cảm động hay ngạc nhiên.
Còn nam sinh đáng thương tên Ngô Mân kia, trong ngày tỏ tình với Cổ Lam này, cậu ta cũng thất tình rồi.
Phong Quang nấp sau người Hàn Trần chậc chậc hai tiếng:
"Quyết đoán lắm."
Bộ dạng "tán thưởng có thừa" này của cô, chỉ còn thiếu vỗ tay nữa thôi, không hề quan tâm đến những ánh mắt thông cảm của đám đông đang nhìn mình kia.
Cổ Lam lạnh lùng nói:
"Hạ Phong Quang, tôi sẽ hủy bỏ hôn ước với cậu."
"3v thì tết quá rồi." Phong Quang cười ngọt ngào:
"Nhớ kỹ đây là lời cậu nói đó, cậu nói được thì phải làm được."
Cổ Lam nhìn Phong Quang, rồi lại nhìn về phía Hàn Trần, vẻ mặt cậu ta châm biếm:
"Hàn Trần, cậu tưởng tôi là người nhát gan sợ phiền phức à? Tôi muốn làm gì, tôi cần làm gì, từ trước đến nay đều sẽ không để tâm tới ánh mắt của người khác."
"Đúng, bạn học Cổ Lam đúng là một người... trọng tình trọng nghĩa."
Hàn Trần lại cười. Dùng bốn chữ "trọng tình trọng nghĩa" này để nói về Cổ Lam, thật sự là có chút chế nhạo, bởi vì vừa nãy Cổ Lam còn nói sẽ hủy bỏ hôn ước, vứt bỏ vợ chưa cưới nữa.
Tuy rằng cô vợ chưa cưới này không hề có một chút gì không hài lòng về chuyện này, thậm chí còn rất vui.
Nhưng Mộc Cẩn không muốn gánh cái tội này:
"Đợi đã... Cổ Lam cậu đừng có điên nữa. Phong Quang là vợ chưa cưới của cậu, cậu không thể hủy bỏ hôn ước như vậy được!"
Trước mặt bao nhiêu người như vậy cậu ta lại nói muốn hủy bỏ hôn ước, mặc dù Cổ Lam từng nói cậu ta không có tình cảm gì với Hạ Phong Quang, nhưng dưới ánh nhìn không thể nói rõ được của đám đông, Mộc Cẩn cũng sẽ có cảm giác bản thân là người thứ ba.
Cổ Lam đột nhiên tức giận không có chỗ phát tiết, cậu ta lạnh lùng nói:
"Mộc Cẩn cậu đừng có ngu nữa, cho dù tôi không nói hủy bỏ hôn ước, sớm muộn cũng sẽ có ngày Hạ Phong Quang nói muốn hủy hôn trước thôi!"
Phong Quang đột nhiên bị gọi tên:
"Hà?"
"Hạ Phong Quang, cậu tưởng tôi không biết à? Thật ra cậu và Hàn Trần mới là một đôi, hai người đã sớm ở bên nhau rồi!"
Cổ Lam nói:
"Hôm đó ở hành lang, không phải hai người còn ôm nhau sao?"
Trong lòng mọi người thầm nghĩ: Tình tiết diễn ra hôm nay giống như đang chơi tàu lượn siêu tốc vậy, quá kích thích!
Hàn Trần cười.
Mọi trò cười trong buổi tiệc này sẽ dẫn đến bao nhiêu lời đồn đại, không thể nào lường trước được. Mà đến thứ bảy, Phong Quang đến bệnh viện, trong lúc nói chuyện với nam sinh trong phòng bệnh, cô đã từ từ kể hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra trong một tuần qua.
Nghe xong tất cả mọi chuyện, Hàn Kỳ đang ngồi trên giường bệnh cười dịu dàng nói:
"Hình như quan hệ của Phong Quang và Hàn Trần rất tốt."
Phong Quang đang gọt táo chợt thấy lạnh sống lưng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận