Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 17 - Chương 73: Công lược thái giám

Quyển 17 - Chương 73: Công lược thái giámQuyển 17 - Chương 73: Công lược thái giám
"Nước mắt của ta có quý giá thế nào cũng sao quý giá bằng chàng được!"
Cô cuống quýt xoay người, mặt đối mặt với hắn:
"Chàng có bị thương ở đâu không? Chúng ta mau quay về, ta đi tìm đại phu."
"Chỉ là một chút vết thương nhỏ thôi, không đáng ngại."
"Chàng chảy bao nhiêu máu như thế!"
Lúc này, Tống Vô Hà mới nhận ra cái tay mà mình vừa giữ cằm cô cũng có máu, thế nên trên gương mặt trắng nõn của Phong Quang cũng bị máu dính lây sang không ít, hắn thở dài nói:
"Xin lỗi, ta làm bẩn Phong Quang..."
"Tống Vô Hài! Giờ là lúc nói cái này sao? Chàng đi về với ta!"
Cô túm lấy tay hắn nhưng kéo thế nào hắn cũng chẳng nhúc nhích.
Tống Vô Hà thấy dáng vẻ của cô tích cực như thế thì cười vui vẻ:
"Không cần vội, ta còn một ít chuyện nữa cần phải xử lý."
Chuyện mà hắn nói tất nhiên là liên quan tới Bách Lý Mân đang cố kéo dài hơi tàn.
Hắn kéo Phong Quang ra sau lưng mình, tiến lên vài bước, thưởng thức dáng vẻ Bách Lý Mân vì bị mất máu quá nhiều mà sắp mất mạng, hắn cười:
"Ngươi không thể tưởng tượng được đúng không, rằng Phong Quang sẽ hoàn hảo, không tổn hao gì đứng trước mặt ta."
Phong Quang sửng sốt, cô ngẩng đầu nhìn Tống Vô Hà rồi lại nhìn sang Bách Lý Mân đang dựa lưng vào thân cây, không hiểu tại sao đề tài câu chuyện lại liên quan tới mình.
Qua một hồi lâu, Bách Lý Mân lẩm bẩm nói:
"Ngươi biết cả rồi."
"Phải, ta biết cả rồi."
Hắn nói:
"Cái gọi là thời kỳ mười năm chỉ là ngụy trang, ngươi khiến ta tưởng rằng mười năm sau có thể đánh một trận công bằng với ngươi, thực tế, trước giờ ngươi chưa bao giờ nghĩ như thế." con của ta."
"Bệ hạ nói đùa rồi, ngươi chịu thừa nhận ta là con của ngươi cũng chỉ là vì muốn dùng ta để luyện thuốc mà thôi."
"Không... Ngươi đừng hiểu lầm ta..."
Tống Vô Hà híp mắt cười:
"Những lời này là chính miệng Quốc sư nói với ta, giờ ngươi còn muốn lừa ai chứ?"
Mười năm trước, Tống gia bị chém đầu cả nhà, chỉ còn lại một mình Tống Vô Hà còn sống, lý do là gì chứ? Bởi vì Bách Lý Mân cần Tống Vô Hà còn sống. Mười năm trước, ông ta và thiếu niên Tống Vô Hà đã đánh cuộc với nhau, ông ta cho Tống Vô Hà mười năm, sau mười năm, hai người sẽ chiến đấu một trận công bằng, Tống Vô Hà sẽ có cơ hội báo thù cho cha mẹ của mình.
Nghe thì thấy Bách Lý Mân quả thực là một vị hoàng đế không tồi, đúng không?
Nhưng ông ta không phải người như thế.
Ông ta muốn bảo đảm Tống Vô Hà có thể ở lại bên cạnh mình, chỉ có như thế, ông ta mới càng dễ dàng khống chế Tống Vô Hà hơn.
Đúng thế, Tống Vô Hà là con của Bách Lý Mân và Tống phu nhân, vì có tầng quan hệ máu mủ này nên Tống Vô Hà chính là dược liệu tuyệt vời để Bách Lý Mân tăng tiến công lực, nhưng mà theo sự trưởng thành của Tống Vô Hà, hắn dần thoát khỏi phạm vi khống chế của Bách Lý Mân.
Không dưới một lần Bách Lý Mân nghĩ rằng, nếu năm đó Tống Vô Hà không trở thành hoạn quan mà là hoàng tử danh chính ngôn thuận của ông ta, vậy thì Tống Vô Hà tuyệt đối là người xứng đáng nhất với vị trí kế nhiệm đế vương. Còn Bách Lý Mân nói không chừng sẽ lại một lần nữa lựa chọn được liệu khác cho mình, ví dụ như Bách Lý Mặc, ví dụ như Bách Lý Thư.
Nhưng trên đời không có thuốc chữa hối hận, Tống Vô Hà trở thành hoạn quan, hắn không còn tư cách để kế thừa ngôi vị hoàng đế nữa, vì thế, hắn chỉ có thể trở thành dược liệu mà thôi.
Khi thế lực của Tống Vô Hà dần lớn mạnh, Bách Lý Mân lại nghĩ tới một cách khác. Ông ta tìm Tống Vô Hà, nói với hắn sự thật rằng ông ta mới là cha ruột của hắn, biểu hiện của Tống Vô Hà quá bình thản nên Bách Lý Mân nhất thời không biết thái độ của hắn rốt cuộc là như thế nào.
Sau đó, Bách Lý Mân liền dung túng không giới hạn với Tống Vô Hà, mà Tống Vô Hà cũng không ngừng khiêu chiến điểm giới hạn của ông ta, ví dụ như cố ý hãm hại Thái tử, phản ứng của Bách Lý Mân cũng y như hắn dự đày đứa con trai mà mình yêu thương nhất vào đại lao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận