Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 19 - Chương 63: Ngoại truyện 2 (Liễu Niệm Phong)

Quyển 19 - Chương 63: Ngoại truyện 2 (Liễu Niệm Phong)Quyển 19 - Chương 63: Ngoại truyện 2 (Liễu Niệm Phong)
Chỉ là... Việc Hoàng Oanh chết có nguyên nhân rất lớn do Lãnh Khuynh Tuyệt nàng tạo ra nha!
Hiên Viên Phi dĩ nhiên không dám nói với người trong lòng mình như vậy, hắn chỉ cảm thấy Lãnh Khuynh Tuyệt cái gì cũng tốt, nhưng lại rất dễ hành động theo cảm tính. Hắn nhớ tới chuyện xảy ra ba năm trước đây, vội vàng nhìn lại khắp nơi, không nhìn thấy bóng người áo trắng thanh lãnh kia, trong lòng hắn lại thở phào nhẹ nhõm.
Nhàn Huy ho khan càng thêm dữ dội, Đại tướng quân Tư Mã Tang bên cạnh hắn nói:
"Bệ hạ, có cần thần đi lấy thuốc không?"
"Aizz, không sao, không cần phiền tướng quân, ta tự đi là được."
Nhàn Huy biểu hiện hết sức bình dị gần gũi, hắn quay sang nói với Lãnh Khuynh Tuyệt:
"Lãnh cô nương, ta rời đi trước một chút, lát sau chúng ta lại tiếp tục ôn chuyện."
"Được."
Lãnh Khuynh Tuyệt gật gật đầu, cô ta trước nay luôn cảm thấy, Nhàn Huy tuy thân thể không tốt nhưng lòng dạ lại sâu, cũng chính vì điểm này, mới có thể khiến cô ta tán thưởng mà đồng ý làm bạn với hắn. ... Ữm, còn chuyện Nhàn Huy bỏ sức ra trợ giúp cô ta rất nhiều, ví dụ như thành lập tổ chức sát thủ hay thành lập hiệp hội kinh doanh xuyên quốc gia gì đó, cô ta thật sự chỉ cảm thấy đây là tình nghĩa giữa bạn bè với nhau... đúng không nhỉ?
Chờ đến khi ra khỏi đại sảnh đông đúc, đi trên hành lang dài không người, Nhàn Huy không tiếp tục ho khan nữa. Hắn nói bản thân muốn tự mình đi uống thuốc, đương nhiên là không đơn giản như vậy. Sớm đã nghe nói, mẫu tộc của Kính vương phi sở hữu Lâm Lang Bảo Khố, của hiếm vật quý trong đó nhiều không đếm xuể, chỉ cần hắn có thể tìm được... Vậy sẽ giúp ích rất lớn cho cuộc chiến tranh với nước Minh Tư trong tương lai.
Nhưng thật đáng tiếc, hắn đã đi rất lâu, cũng không tìm ra được cái đường hầm bí mật nào. Tuy nhiên, ở trong hoa viên, hắn lại thấy được một thiếu nữ đang ngồi xổm trên mặt đất . Thiếu nữ kia ngồi xổm, cầm trong tay một nhánh cây mà phá cỏ phá hoa, liên tục lẩm bẩm trong miệng.
Nhàn Huy thầm nghĩ, biết đâu có thể moi ra một chút tin tức gì đó từ nàng ấy vẫn nói chính là mấy lời tức giận.
"A Mạch thúi... Lại giấu bánh hoa quế của ta đi rồi. Hôm nay ta liền không để ý tới chàng nữa... Hừ, A Mạch xấu xa... Ta nuôi chàng lớn như vậy, chàng lại báo đáp ta như thế..."
Cô dùng nhánh cây chọc chọc vào đám hoa cỏ kia mạnh hơn nữa, tựa như coi đám hoa cỏ kia trở thành người mà cô ghét vậy.
Nhàn Huy khẽ gọi,"Cô nương."
"Hữm?"
Cô ngẩng đầu, khuôn mặt xinh đẹp ở dưới ánh trăng, càng hiện vẻ thanh khiết, đôi mắt sáng ngời kia lộ vẻ mê man, tựa như hồ nước trong vắt phủ đầy ánh trăng lấp lánh.
Cô không khỏi... quá mức sạch sẽ.
Nhàn Huy ngây ngẩn hồi lâu, mới hồi phục tinh thần lại, hắn cũng học theo cô mà ngồi xổm xuống,"Cô nương, cô ở đây làm gì vậy?"
"Vậy ngươi ở chỗ này làm gì?"
Phong Quang liếc hắn xong liền thu mắt lại, tiếp tục chọc hoa chọc cỏ, không thèm nhìn hắn.
Nhàn Huy nghĩ thầm, hẳn là vì bóng đêm quá tối, nên cô mới không thấy rõ hắn thật sự trông không tồi, ít nhất... ở Nam Tương quốc có không ít thiếu nữ si mê hắn.
Ho nhẹ một tiếng, hắn nói thêm:
"Ta không cẩn thận bị lạc đường, nên mới đi tới chỗ này, nhưng thấy cô nương ở đây một mình, liền nhịn không được mà tiến đến hỏi thăm."
"Đi thẳng, rẽ trái, là có thể đi ra ngoài."
Cô nói lời ít ý nhiều, vẫn không thèm nhìn hắn.
Nhàn Huy đứng lên, vừa mới xoay người đi, bước chân hắn chợt ngừng, lại bước trở về, ngồi xổm xuống bên cạnh Phong Quang,"Cô nương... Không biết A Mạch(1) mà cô vừa liên tục nhắc đến là gì vậy? Có lẽ ta có thể chia sẻ tâm sự với cô nương."
Xem đi, xem đi, sườn mặt hắn ở góc độ này, chính là hoàn mỹ nhất, rất dễ khiến các cô gái rung động nha.
Nhánh cây trong tay Phong Quang bị bẻ gãy "cạch" một tiếng, cô cắn răng,"A Mạch là một con heo! Ta không bao giờ muốn ở chung với hắn nữa!
Ừm... Cô vẫn không hề liếc mắt nhìn Nhàn Huy.
*x+*xx*xx*xx*x*** (1) Giải thích: Do cách xưng hô trong tiếng Trung chỉ có Đề [Wo- tương tự "I" trong tiếng Anh và Ni - tương tự "you" trong tiếng Anh], nên trong lời nói phía trên của Phong Quang không cho thấy rõ A Mạch là nam hay nữ, người hay vật [việc đối xưng hô "ta - chàng" là do người dịch biến đổi phù hợp với tiến triển tình cảm và mối quan hệ của các nhân vật]. Vì thế, trong lời nói vừa rồi, Nhàn Huy chưa biết rõ A Mạch là người hay vật [có thể bị hiểu nhầm thành thú cưng] nên mới hỏi lại Phong Quang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận