Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 20 - Chương 9: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thần

Quyển 20 - Chương 9: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thầnQuyển 20 - Chương 9: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thần
Phong Quang suy nghĩ một lát,"Ý anh là, anh ta sẽ bị nhốt lại như vậy cả đời sao?"
"Tôi chỉ có thể nói, với đại đa số bệnh nhân tâm thần, thì cả đời họ cũng đều không thể khỏi hẳn, huống chỉ là anh Nam Cung... Anh ta mắc chứng rối loạn nhân cách nghiêm trọng, lại có tính công kích lớn, nếu như không có bất ngờ gì, tôi nghĩ bệnh viện sẽ không phê chuẩn để anh ta xuất viện đâu."
"Vậy sao..." Phong Quang thầm nghĩ trong lòng, rốt cuộc thì người ta cũng sẽ ra ngoài được thôi, không chỉ riêng anh ta đi ra ngoài, mà còn dẫn theo Diêu Hiểu Hiểu cùng đi nữa đó, hai người đôi lứa bên nhau cực kỳ vui vẻ nha.
"Cô Hạ." Khóe môi Kỳ Vị cong lên đẹp đẽ,"Cô không tin vào biện pháp phòng hộ của bệnh viện chúng tôi sao?"
Cô rất muốn nói không phải, nhưng khi nhìn đến đôi mắt chứa ý cười nhàn nhạt kia của hắn, cô lại ngại nói dối, ánh mắt cô hơi lảng đi,
"Chẳng phải... Anh ta đã chạy trốn ba lần sao? Chỉ vì không có thuyền ra khỏi đảo, nên đến giờ anh ta mới tiếp tục bị các anh nhốt ở đây."
"Đúng là vậy." Kỳ Vị gật đầu, tiếp đó liền mỉm cười,"Chẳng qua trước đây anh ta có cơ hội chạy trốn, là vì tôi không có ở bệnh viện này. Hiện giờ đã khác, anh ta sẽ không thể tiếp tục chạy đi."
Bác sĩ... Anh có biết cái gì gọi là lập flag(1)" không?
Phong Quang không hiểu hắn lấy tự tin như vậy ở đâu ra, nhưng vẻ tuổi cười ôn hòa vô hại của hắn thế mà lại có bản lĩnh khiến người ta tin phục. Cô cười mỉm một cái hết sức giả tạo,"Có bác sĩ Kỳ ở đây, đương nhiên là tốt rồi." Nếu như anh đồng ý rời khỏi đây với tôi thì càng tốt.
Phong Quang gần như muốn cắn khăn. Càng tiếp xúc lâu với hắn, cô lại càng cảm thấy người đàn ông này căn bản là không muốn ra khỏi đảo. Chẳng lẽ cô thật sự phải ở lại cái nơi quỷ quái này yêu đương với hắn sao? Cho dù nghèo một chút hay thiếu thốn một chút thì cũng thôi, nhưng tất cả những người bị nhốt ở đây đều là bệnh nhân tâm "Nghĩ xem có muốn ở lại đây chung sống với anh không"
Vẻ mặt hắn khựng lại trong chốc lát,"Chung sống với tôi?"
Khi Phong Quang phát hiện ra mình vừa nói gì thì đã muộn, cô đưa tay che kín miệng. Không đúng, đây là mục tiêu phải tán bằng được của cô, cô "Đúng vậy, không, không phải chỉ nghĩ có muốn ở lại với anh hay không thôi sao, tôi vừa mới nói rồi còn gì, tôi... tôi vừa gặp đã yêu anh đó."
"Tôi cho rằng đây chỉ là cái cớ cô Hạ dùng để giải trừ hôn ước thôi."
"Tôi không bao giờ lấy chuyện tình cảm ra để làm cớ." Thôi được rồi, cô quả thật có 50% ý tưởng là muốn lấy cớ, Phong Quang lớn mật hỏi:
"Anh có thích đàn ông không?"
".. Không."
"Vậy thì thật khéo quá, trước khi gặp anh, tôi cũng chưa từng thích đàn ông." Cô mặt dày cười hì hì nói:
"Anh xem, chúng ta có duyên như vậy, hay là anh cũng vừa gặp đã yêu tôi đi?"
Kỳ Vị bỗng nhiên cười,"Cô Hạ, cô rất thú vị, nhưng tôi cũng không định thích bất kỳ ai ngoài bản thân tôi."
Những lời này khiến cô trầm mặc một lát,"Ý là gì?"
"Dành thời gian cho chính mình, tóm lại vẫn thú vị hơn tiêu phí thời gian cho những người khác." Hắn nói:
"Tôi theo chủ nghĩa không kết hôn."
Sét đánh giữa trời quang.
Phong Quang cũng không định nhận thua,"Vậy anh không kết hôn cũng được, chúng ta cứ thế yêu đương cả đời thôi."
"Thời gian cả đời quá dài... Ngày nào cũng sớm chiều ở bên một người, cô Hạ sẽ không cảm thấy nhàm chán sao?"
"Nếu người kia là anh, vậy nhất định sẽ không nhàm chán."
Lần đầu tiên, cô cảm thấy kỹ năng nói lời ngon ngọt của mình cao đến vậy.
*x*+*xx*xx*xx*x***
(1) Lập flag: Ngôn ngữ internet ở Trung Quốc, ý chỉ việc hùng hồn nói trước chuyện gì đó, nhưng kết quả lại ngược với mong đợi, có nghĩa tương tự như "nói trước bước không qua".
Bạn cần đăng nhập để bình luận