Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 22 - Chương 7: Công lược người cản thi

Quyển 22 - Chương 7: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 7: Công lược người cản thi
Phong Quang hơi hắng giọng, cố hết sức giả bộ nghiêm trang mà hỏi: "Anh tên là gì?"
"Tôi...
Hắn chợt ngừng lời, rồi nói: "Tôi phải đi. Có duyên sẽ gặp lại."
Dứt lời, hắn vung kiếm một cái, mắt Phong Quang hoa lên, chàng trai trước mặt cô đã biến mất, ngay cả hoàn cảnh tối tăm kia cũng thay đổi, không gian trở lại thành đường phố náo nhiệt, mà lúc này cô đang ngồi dựa vào cột đèn đường, vài người đi qua nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quái.
"Cô Hạ."
Một nam sinh mặc đồng phục trường cấp 3 Đế quốc đi tới, hắn vươn tay,"Cô không sao chứ?" Phong Quang tỉnh táo lại, nắm bàn tay duỗi ra của hắn mà đứng lên.
Sau đó cô nhanh chóng buông tay rồi hỏi hắn:
"Thượng Quan Mặc, sao anh lại tới đây?"
Người kia đúng là Thượng Quan Mặc luôn có vẻ lạnh lùng. Khác với em trai hắn, Thượng Quan Mặc là một học sinh ngoan, chưa bao giờ trốn học, nhưng bây giờ vẫn đang là giờ học, vậy mà hắn lại chạy ra đây.
Thượng Quan Mặc hơi nhíu mày, không trả lời mà chỉ hỏi: "Cô Hạ có bị thương không?"
"Không hề..." Cô sửng sốt, lại hỏi: "Không đúng, vì sao anh lại hỏi tôi có bị thương hay không? Chuyện vừa xảy ra kia anh cũng biết, đúng chứ?"
"Nếu cô Hạ không sao, vậy là tốt rồi, tôi về trường học trước."
Thượng Quan Mặc lịch sự khẽ gật đầu, liền xoay người rời đi. Dáng vẻ như vậy tức là không định nói thêm điều gì với cô cả.
Đại não Phong Quang đã chìm vào trạng thái hỗn loạn. Khi tới thế giới này, cô chỉ nghĩ đây là một thế giới Mary Sue thuần túy, ngoại trừ vẫn đề tranh đoạt đàn ông, thì sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng có lẽ cô đã nhầm, đây hoàn toàn không phải một thế giới Mary Sue đơn giản, mà chuyện ma quái gì cũng có thể xảy ra. Cô muốn cắn khăn tay,'Hệ thống chủ, ta xin đến thế giới Mary Sue chân chính, ta không muốn gặp chuyện ma quái nữa nha!" Hệ thống chủ không để ý đến cô.
Trước khi nhiệm vụ hoàn thành, cô sẽ không thể thoát khỏi thế giới.
Phong Quang có chút khổ sở, còn thấy hơi buồn bực, tuyết bay lả tả *xuna aIanh cô suết chăng điồng về nhà. Khi tài vế lái xe vần ©ổng nhà ho Hạ, lại thêm năm phút đồng hồ để xe đi qua sân, cô rốt cuộc cũng xuống xe, bước vào đại sảnh. Các cô hầu gái xếp ngay ngắn thành hàng hai bên khom lưng nói: "Hoan nghênh tiểu thư về nhà."
Cô tùy ý gật đầu, ngồi thang máy lên tầng năm, về tới phòng mình, nhìn chiếc giường năm mươi mét vuông kia, cô vừa muốn khóc, lại cảm thấy mệt.
Cởi giày ra nằm lên giường, Phong Quang bỗng nhiên cảm thấy thế giới này thật sự quá lừa đảo, sau đó, cô liền nhận được tin thông báo dã ngoại cuối tuần từ lớp trưởng.
Từ từ thở dài một hơi, niệm tình lớp trưởng lần nào cũng cho cô mượn chép bài tập, lần này cô không thể từ chối.
Thời tiết cuối tuần rất đẹp, mặt trời tránh sau tầng mây khiến người ta cảm thấy mát mẻ.
Địa điểm dã ngoại lần này là một ngọn núi ở vùng ngoại ô. Trước nay Phong Quang đều không hiểu vì sao lại phải đến những nơi thế này để cho muỗi đốt, nhưng nhìn dáng vẻ hứng thú bừng bừng của tất cả mọi người, cô lại không dám hỏi câu này ra miệng.
Đây là hoạt động tập thể của lớp, dĩ nhiên Thượng Quan Mặc không có ở đây, còn ba người khác trong nhóm F4 vườn trường Lại ngày càng thân với Tô Tường Vi hơn nữa.
Tư Đồ Túy đi tới bên cạnh Phong Quang,"Nếu cô mệt, tôi thể mang đồ giúp cô."
"Không cần, cảm ơn."
Đồ của Phong Quang không nhiều lắm, chỉ có một cái ba lô thôi, hơn nữa cô cũng không thân với Tư Đồ Túy lắm, lại nhìn Tô Tường Vi được Thượng Quan Nhiên và Nam Cung Vân vây quanh, cô có chút không hiểu sao Tư Đồ Túy Lại không ở đó cùng bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận