Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 22 - Chương 8: Công lược người cản thi

Quyển 22 - Chương 8: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 8: Công lược người cản thi
Tư Đồ Túy có vẻ không ngại sự lãnh đạm của Phong Quang, hắn cười nói: "Quả nhiên Phong Quang rất hiếu thắng.
"Cũng tạm, cũng tạm..." Cô nói có lệ hai câu.
Hắn lại cười cười,"Hình như Phong Quang không hề để tâm đến mối quan hệ giữa đám Thượng Quan Nhiên và Tô Tường Vi."
"Tôi cần phải để ý sao?" Phong Quang khó hiểu hỏi,"Bọn họ muốn ở cạnh ai thì ở cạnh người đó, đâu liên quan gì tới tôi. '
"Nếu là trước đây..."
"Trước đây thế nào?"
"Không, không có gì."
Tư Đồ Túy cười, nói sang chuyện khác "Nghe nói trên ngọn núi này còn có một câu chuyện thú vị."
Cô hơi cảm thấy bất an, nhưng vẫn tò mò hỏi: "Câu chuyện gì cơ?"
"Nghe nói nhiều năm trước đây, có một trường khác cũng chọn chỗ này làm nơi tổ chức hoạt động dã ngoại, kết quả là vào ban đêm..."
Hắn lại ngừng lời, dường như đang do dự không biết có nên nói ra hay không.
Phong Quang ghét nhất là kiểu nói một nửa lại ngừng thế này, cô hỏi hắn:
"Vào ban đêm làm sao vậy?"
"Có người nhìn thấy xác chết biết đi."
Tư Đồ Túy nhìn vẻ mặt cứng đờ của Phong Quang, tiếp tục cười nói:
"Vì sao họ biết đó là xác chết đang đi tại? Nguyên nhân rất đơn giản, vì những thi thể đó hành động chậm chạp cứng đờ, làn da thối rữa, hơn nữa còn có mùi hôi của xác chết..."
"Đừng nói nữa!"
Với trí tưởng tượng quá mức sinh động, cô sẽ nhớ tới chuyện mình gặp phải mấy ngày trước, Với hiệu ứng đặc biệt trên người thì cảm xúc của cô hoàn toàn dễ thấy.
Vì câu chuyện Tư Đồ Túy kể ra nên Phong Quang quyết định tối nay cô sẽ ở yên trong lều, không đi đâu cả. Nhưng không phải chuyện nào cũng có thể theo ý cô, ví dụ như, một ngọn lửa đã thiêu sạch cái trại của cô rồi. May mà mọi người cứu hoả đúng lúc, không để lửa lớn hơn. Mà nguyên nhân lửa cháy lại càng đơn giản, Hỏa vương tử Thượng Quan Nhiên muốn tạo một bữa tối đã ngoại dưới ánh nến cho Tô Tường Vị, nhưng gió vừa thổi qua, tàn lửa nhỏ liền bị thổi đến trại của Phong Quang. Cứ thế mà trại của cô không còn nữa.
Thượng Quan Nhiên biết mình đã gây ra họa, hắn ngượng ngùng nói với Phong Quang:
"Rất xin lỗi, Phong Quang, tôi không cố ý."
"Ha hả."
Phong Quang ngoài cười nhưng trong không cười, vì cứu hoả mà mặt cô còn bị nhọ.
"Nếu không..."
Thượng Quan Nhiên sờ đầu nói: "Hay cô ngủ cùng một trại với Tường Vi đi."
Phong Quang trực tiếp nhặt một khối gỗ ném qua,"Tôi thà ngủ ngoài trời cũng không ngủ với cô ta!"
Lá phong bay lên, biểu thị tâm trạng cô hiện giờ rất không tốt.
Tô Tường Vi cao ngạo lạnh lùng liếc mắt nhìn Phong Quang một cái,"Yên tâm đi, tôi còn không muốn ngủ cùng cô đó."
"Hơn nửa đêm lại đi ăn tối dưới ánh nến, tôi còn lâu mới làm ánh nến(1) cho các người." Phong Quang quay lưng bỏ đi.
Nam Cung Vân nãy giờ đứng xem diễn liền hỏi:
"Đã trễ thế này cô còn muốn đi đâu?"
Phong Quang không quay đầu Lại mà nói:
"Đến bờ sông rửa mặt!"
"Phong Quang dám đi một mình sao?" Người nói chuyện chính là Tư Đồ Túy.
*x+*xx*xx*xx*x***
(1) Làm ánh nến: Tương tự với nghĩa "làm bóng đèn", ý chỉ người dư thừa tham gia vào việc hẹn hò của người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận