Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 24 - Chương 22: Công lược ảnh đế hết thời

Quyển 24 - Chương 22: Công lược ảnh đế hết thờiQuyển 24 - Chương 22: Công lược ảnh đế hết thời
Một câu này của hắn có ý ám chỉ rất sâu.
Phong Quang nghe hiểu, mặt càng đỏ hơn, cô giơ tay che lại mặt mình, sâu sắc cho rằng kiểu đàn ông lớn tuổi đã quen nhìn sóng to gió lớn thế này, khi nói đến vấn đề thiếu nhi không nên nghe, bọn họ sẽ càng thêm bạo miệng.
Chờ tới chỗ ngồi, Đoạn Mộ lại không thả cô xuống mà để cô ngồi trên đùi mình, hắn thích thú xoa xoa đỉnh đầu cô, giống như đang trấn an một con thú cưng nhát gan vậy.
Phong Quang nhìn người phục vụ mang đồ ăn đến, cô nhỏ giọng nói:
"Anh để em xuống đi."
Cô đang ngồi trên đùi hắn, như vậy khiến cho người khác thoạt nhìn có vẻ giống như họ đang làm chuyện gì đó...Phong Quang không thích thân mật với tôi sao?"
Hắn buồn cười khẽ vuốt gương mặt cô, cảm nhận được độ ấm trên da thịt cô, điều này dường như lại khiến tâm tình hắn tốt lên một chút, trước kia hắn không hề biết, hóa ra trêu chọc cô cũng là một chuyện rất thú vị.
Nhìn thấy lại có người phục vụ đưa rượu tới đây, Phong Quang từ bỏ chống cự mà vùi mặt vào ngực hắn, cô thở dài,"Không phải em không thích, chỉ là bây giờ còn có những người khác ở đây..."
"Có gì không tốt sao? Phải giấu giếm những người khác như vậy, chẳng lẽ giữa chúng ta là mối quan hệ không thể nói?"
Cô nghĩ một chút, buột miệng thốt ra một câu,"Đại khái là sẽ có người cho rằng anh bị em bao nuôi."
Suy đoán của cô hoàn toàn hợp lý, cô là thiên kim nhà giàu, mà hắn chẳng qua chỉ là một minh tỉnh, nói khó nghe một chút thì chính là con hát, ở giới giải trí không hề thiếu những người phải đi theo con đường quy tắc ngầm, mà người bị cái vòng luẩn quẩn này đồng hóa cũng không ít, huống chi, Đoạn Mộ đang quay phim mới do Phong Quang bỏ rất nhiều tiền đầu tư.
"Nếu thật sự như vậy..."
Đoạn Mộ nói:
"Dường như cũng không tệ lắm, nếu như được Phong Quang bao nuôi, tôi liền không cần làm việc."
Nếu để những người khác nghe được hắn nói những lời này, chỉ sợ sẽ "Anh thật sự nguyện ý để em nuôi anh?"
Đối mặt với vẻ vui mừng đột ngột của cô, hắn hơi khựng lại,"Sao lại vui vẻ thế?"
"Nếu để em nuôi anh, vậy anh liền không phải đóng phim nữa, cũng sẽ không cần phải diễn chung với các diễn viên nữ kia."
Cô bắt lấy tay hắn lắc tới lắc lui"Đoạn Mộ, tuy em biết đóng phim là công việc của anh, nhưng thấy anh ở trong phim vì nữ chính mà muốn chết muốn sống, em rất không thoải mái."
Hắn cười,"Tôi từng diễn vẻ vì nữ chính mà muốn chết muốn sống khi nào vậy?"
Những nhân vật mà hắn diễn, phần lớn đều là những người tình cảm kín đáo, lòng dạ thâm sâu, còn loại nhân vật kiểu muốn chết muốn sống, cảm xúc bộc lộ hết ra ngoài thế này thì không cần hắn phải nói, Diêu Phong cũng sẽ dùng một câu không phù hợp hình tượng để từ chối ngay, đây cũng là nguyên nhân vì sao qua nhiều năm như vậy, mỗi một bộ phim hắn tham gia đều được khen ngợi rất nhiều.
Nhận vai không chỉ cần xem kịch bản mà còn phải nhìn nhân vật, đây là nguyên tắc của hắn.
Phong Quang bất mãn "Hừ" một tiếng,"Em đã xem qua kịch bản, anh sẽ vì chắn đao thay công chúa kia, vậy mà còn không phải muốn chết muốn sống?"
"Không phải tôi, mà là Chất tử."
"Đó chẳng phải là do anh diễn sao?"
Hắn bất đắc dĩ,"Chất tử vì muốn đạt được lòng tin của cô ta nên mới chắn đao, không phải là muốn chết muốn sống như em nói."
"Nhưng chẳng phải cuối cùng anh vẫn bị công chúa làm cho cảm động mà thích cô ấy sao?"
"Phong Quang."
Hắn bỗng nghiêm túc gọi tên cô.
Cô khựng lại.
"Cái gì?"
"Em phải hiểu được, nhân vật mà tôi diễn không phải là tôi."
Hắn cầm tay cô, vuốt ve nhẹ nhàng.
"Em xem, người em đang chạm vào, mới là Đoạn Mộ chân chính"
Bạn cần đăng nhập để bình luận