Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 24 - Chương 28: Công lược ảnh đế hết thời

Quyển 24 - Chương 28: Công lược ảnh đế hết thờiQuyển 24 - Chương 28: Công lược ảnh đế hết thời
Án giết người đột nhiên xảy đến làm họ chậm trễ không ít thời gian, Đoạn Mộ vốn muốn đưa Phong Quang đến vùng ngoại ô câu cá cũng đành từ bỏ kế hoạch. Bởi vì thân phận của hắn nên hắn cũng không thể đưa cô đến nơi nào náo nhiệt.
Hiện giờ cảnh sát phong tỏa hiện trường đã đi rồi, hắn cũng liền đưa Phong Quang rời khỏi khách sạn, đương nhiên là đi cửa sau.
Diêu Phong vốn đã đi trước lại đang ở cửa sau khách sạn chờ Đoạn Mộ.
Thấy Đoạn Mộ nắm tay Phong Quang, mí mắt anh ta giật giật, xuất phát từ bản năng nghề nghiệp mà nhìn khắp bốn phía một phen, thấy không có những người khác mới thở phào nhẹ nhõm.
Phong Quang thấy dáng vẻ lo lắng khẩn trương của anh ta cực kỳ thú vị, cô kỳ quái hỏi:
"Chẳng phải anh đã đi rồi sao? Thế nào mà vẫn còn ở lại?"
"Cô Hạ, tôi vừa nhận được điện thoại của một đạo diễn, phim mới của bọn họ định mời Đoạn Mộ làm diễn viên chính."
Diêu Phong hưng phấn nói:
"Đây chính là kịch bản cải biên từ một tác phẩm cực hot, nếu Đoạn Mộ có thể diễn vai này, tôi dự cảm nó tuyệt đối có thể đưa cậu ấy trở lại đỉnh cao trước kia."
Phong Quang tỏ vẻ hoài nghỉ,"Tác phẩm cực hot? Hot đến mức nào?"
"Chính là... Aizz, chúng ta vẫn cứ lên xe trước đi, nơi này không phải nơi nói chuyện."
Diêu Phong mở cửa lên xe. Phong Quang dĩ nhiên là ngồi cùng Đoạn Mộ ở ghế sau, Đoạn Mộ nắm tay Phong Quang, thỉnh thoảng lại nhẹ nhàng vuốt ve, hắn cười hỏi Diêu Phong đang lái xe,"Là kịch bản gì mà khiến anh kích động như vậy?"
Là "Người chết thứ ba", tiểu thuyết trinh thám kỳ bí có số lượng tiêu thụ nhiều nhất, gặp vận lớn đến mức đánh bại cả một đám tiểu thuyết ngôn tình vẫn được phụ nữ các cô yêu thích.
"Thế nào, đã từng nghe nói đến chưa?"
Diêu Phong nhìn Phong Quang qua kính chiếu hậu, vui vẻ cười. Nói thực ra, người trong giới đều biết chuyện "Người chết thứ ba" sắp chuyển thể thành phim điện ảnh, chẳng qua tất cả mọi người đều cho rằng đạo diễn lại tự mình gọi điện cho Diêu Phong, nói muốn hẹn gặp Đoạn Mộ.
Đoạn Mộ hơi nheo mắt lại, lười biếng nở nụ cười, Phong Quang vẫn luôn không thích đọc tiểu thuyết lại hoang mang không hiểu,"Quyển sách này rất lợi hại sao?"
"Đương nhiên lợi hại rồi, tác phẩm này chính là do tác giả "Tra Vô Thử Nhân" đang có giá trị con người cao nhất hiện nay viết ra đó, chỉ riêng việc mua bản quyền kịch bản này thôi mà các công ty điện ảnh đã tranh nhau đến vỡ đầu, cũng không biết tại sao đạo diễn lại bất ngờ coi trọng Đoạn Mộ của chúng ta."
Phong Quang mỉm cười,"Đoạn Mộ của chúng ta không tốt à?"
Diêu Phong đang lái xe liền khựng lại, vội vàng nói:
"Đương nhiên là tốt, chẳng qua bởi vì chuyện tới quá đột nhiên nên khiến tôi có chút bất ngờ."
Phong Quang "Hừ" một tiếng, xoay mặt lại cười tủm tỉm nhìn Đoạn Mộ bên cạnh mình,"Đoạn Mộ, anh có biết nội dung cuốn tiểu thuyết này không?"
"Đây là một chuyện xưa kể về một vụ án giết người."
Đoạn Mộ thấy dáng vẻ tò mò của cô cực kỳ đáng yêu nên liền không nhịn được mà giơ tay khẽ nhéo chóp mũi cô một chút,"Chuyện xưa xảy ra vào mười sáu năm trước, có một nhà ba người, nhưng đôi vợ chồng kia lại bỗng nhiên bị giết hại tàn nhẫn, chỉ có đứa con còn sống, cũng chính là nhân vật chính của câu chuyện này.
Mười mấy năm qua, vì muốn điều tra ra hung thủ giết hại cha mẹ, nên hắn đã trở thành một thám tử bôn ba khắp nơi, cũng gặp thêm càng nhiều án mạng."
"Về sau thì thế nào? Hắn có tìm được hung thủ không?
"Có,"
Hắn nói:
"Cuối cùng hắn điều tra ra rất nhiều chứng cứ, nhưng mà tất cả chứng cứ đều cho thấy rằng hung thủ chính là bản thân hắn."
Phong Quang khựng lại, không cách nào hiểu nổi mà nói:
"Ý anh là, hắn... hắn đã giết cha mẹ mình?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận