Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 24 - Chương 52: Công lược ảnh đế hết thời

Quyển 24 - Chương 52: Công lược ảnh đế hết thờiQuyển 24 - Chương 52: Công lược ảnh đế hết thời
"Chuyện này à..."
Phong Quang hơi ngượng ngùng mà nói:
"Bác trai, cháu biết Đoạn Mộ là con của bác, bác không tin hắn sẽ làm những việc này cũng phải, nhưng... có đôi khi chúng ta cũng không thể không khuất phục chân tướng, chẳng phải vậy sao?"
"Cô Hạ, cô nói như vậy là có ý gì?"
Phong Quang do dự một chút, lại nói:
"Cháu chỉ cảm thấy, chúng ta cũng nên học cách nhận rõ hiện thực, Đoạn Mộ hắn..."
Lúc này nhân viên phục vụ đưa rượu tới đây, cô tạm ngừng lời một chút để nhân viên phục vụ đặt rượu lên bàn.
Chờ nhân viên phục vụ đi rồi, lúc này Phong Quang mới nói tiếp:
"Đoạn Mộ giết người là phạm pháp, dĩ nhiên phải gánh vác hậu quả, huống chỉ... hắn còn dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy để giết người. Bác trai, bác cứ coi như không có đứa con trai này đi."
"Cho nên, cô Hạ tới nơi này là để tìm vui sao?"
Trong mắt Đoạn Cao hiện vẻ giận dữ,"Cô Hạ, Đoạn Mộ thích cô như thế, cô lại từ bỏ nó đơn giản như vậy à?"
"Không phải tôi từ bỏ Đoạn Mộ, mà là Đoạn Mộ từ bỏ chính hắn."
Sắc mặt Phong Quang cũng hơi hiện vẻ không vui,"Bác trai, tôi còn gọi bác một tiếng bác trai là vì dù sao bác cũng đáng tuổi trưởng bối, nhưng chuyện của Đoạn Mộ thì tôi không thể chấp nhận được. Bác là cha hắn, cho nên bác tin con mình cũng không có gì là đáng trách cả, nhưng tôi và Đoạn Mộ không thân không thích, tôi không làm được như bác đâu."
"Không thân không thích?"
Đoạn Cao tạm dừng một giây, hỏi ngược lại:
"Cô Hạ, cô và Đoạn Mộ chẳng phải bạn trai bạn gái của nhau sao? Hiện giờ nhanh như vậy liền thành không thân không thích, cô không cảm thấy... cô quá vô tình à?"
"Đây không phải vấn đề vô tình hay có tình cảm. Giống như bây giờ có rất nhiều người đàn ông phá sản, không xu dính túi, vợ của bọn họ chẳng phải cũng lựa chọn ly hôn đó sao? Huống chỉ Đoạn Mộ còn giết người. Bác trai, chẳng lẽ bác nghĩ tôi phải treo trên cái cây Đoạn Mộ này cả đời, sống mô† mình thủ tiết chắc2" "Nhưng hiện tại chẳng phải cũng có rất nhiều người phụ nữ không rời không bỏ, cả đời đi theo người đàn ông của họ hay sao?"
"Bác trai, tuổi bác cũng lớn như vậy rồi, có thể thực tế một chút hay không?"
Phong Quang cười trào phúng,"Ai cũng có quyền lợi theo đuổi hạnh phúc của mình. Bác nói xem, tôi đường đường là thiên kim đại tiểu thư, không đi tìm một người đàn ông tốt hơn, chẳng lẽ lại ở chỗ này lãng phí tuổi xuân mà chờ đợi một người có thể bị phán tử hình bất cứ lúc nào như Đoạn Mộ sao? Không nói hiện giờ Đoạn Mộ đã ở nhà giam, cho dù hắn chưa vào trong đó, lấy thân phận của hắn, bác cảm thấy tôi và hắn sẽ ở bên nhau chắc?"
Đoạn Cao hơi nheo mắt lại,"Cho nên, ngay từ đầu cô đã không định ở bên Đoạn Mộ, mà chẳng qua chỉ chơi đùa với nó."
"Đó là đương nhiên."
Phong Quang cười,"Nói thực ra, hắn có vẻ ngoài không tệ, người cũng ôn nhu, quả thực rất hợp khẩu vị của tôi, nhưng chẳng qua hắn chỉ là một minh tỉnh, bác biết ở trong mắt những gia tộc lớn như chúng tôi, minh tỉnh được xem là gì không? Là con hát thấp kém. Nếu đã là con hát, đương nhiên cũng chỉ để chơi đùa mà thôi. Nói thật với bác, ban đầu tôi còn lo lắng gã Đoạn Mộ này sẽ tưởng thật mà muốn kết hôn với tôi, nên tôi vẫn luôn nghĩ cách làm thế nào để nói chia tay với hắn. Giờ hắn đã bị giam vì tội giết người, thật ra đối với tôi lại là chuyện tốt, vì thậm chí còn chẳng phải nói chia tay. Từ nay về sau, tôi và hắn không liên quan gì đến nhau nữa, dù hắn có chết trong tù cũng chẳng liên quan gì đến tôi."
Đoạn Cao nắm chặt tay,"Đoạn Mộ đã nhìn lầm cô rồi."
"Ai bảo hắn ngu xuẩn như vậy, lại mơ hão rằng có thể ở bên tôi. Không phải hắn nhìn lầm tôi, mà hắn chưa từng thấy rõ được tôi mới phải."
Bạn cần đăng nhập để bình luận