Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 24 - Chương 65: Ngoại truyện 3 (Đoạn Mộ)

Quyển 24 - Chương 65: Ngoại truyện 3 (Đoạn Mộ)Quyển 24 - Chương 65: Ngoại truyện 3 (Đoạn Mộ)
Tất cả chuyện xưa đều có bắt đầu, tất cả chuyện xưa cũng sẽ đều có kết thúc.
Trong nhà giam, Đoạn Cao thân hình mỏi mệt đối diện với một người đàn ông, ông ta cười một tiếng,"Thế nào? Mày thích lễ vật tao tặng cho mày chứ?"
Đoạn Mộ mỉm cười,"Hôm nay tôi tới đây, là muốn nói cho ông một tiếng. Tôi sắp kết hôn với Phong Quang."
"Cái gì?"
Đoạn Cao sửng sốt một chút, lập tức nói:
"Chuyện này là không thể!"
"Có gì mà không thể? Phong Quang thích tôi, tôi cũng thích cô ấy, chúng tôi kết hôn là một chuyện hết sức bình thường."
"Rõ ràng cô ta hẳn đã quên mày... Cô ta sẽ thích người đàn ông khác mới đúng!"
"Ông thôi miên quả thực có hiệu quả, chẳng qua... sau khi Phong Quang nhìn thấy tôi, lại vừa gặp đã yêu tôi rồi."
Khóe môi Đoạn Mộ khẽ cong lên, vừa tao nhã lại hết sức mê người. Dường như nhớ tới cảnh tượng Phong Quang nói mình vừa gặp đã yêu hắn kia, ý cười trong mắt hắn lại càng thêm sâu đậm, xem ra chuyện này thực sự khiến hắn vui vẻ.
Ngược lại với hắn, Đoạn Cao mặc đồ tù nhân trên người lại càng có vẻ ảm đạm hơn, ông ta châm chọc cười:
"Đây quả thật là chuyện mà tao không nghĩ tới. Đoạn Mộ... hôm nay mày đến chỉ để đặc biệt khoe với tao sao? Mày chớ quên, tất cả nhược điểm của mày vẫn còn nằm trong tay tao đấy."
"Nhược điểm?"
Đoạn Mộ cười,"Tôi thì có nhược điểm gì?"
"Năm đó, ở chỗ mà mày tìm tới tao, không lâu sau liền truyền ra tin một đôi vợ chồng bị giết. Mày tưởng tạo sẽ không đoán được là do ai gây ra sao?"
Khi Đoạn Cao gặp được Đoạn Mộ, Đoạn Mộ vẫn chỉ là một thiếu niên mười bốn tuổi, nhưng Đoạn Cao lại chưa từng coi Đoạn Mộ như một đứa trẻ vô hại mà đối đãi.
Ý thức của Đan Cao nói cha ânga †a hiết thiếu niên nàv rất nauv hiểm, nhưng ông ta lại không thoát khỏi được cảm giác vinh quang mà đứa nhỏ này mang đến cho mình. Năm đó ông ta bỗng nhiên chuyển sang viết tiểu thuyết trinh thám kỳ bí cũng là vì có Đoạn Mộ ở sau Lưng cung cấp bản thảo cho mà thôi.
Đoạn Cao thực sự kinh ngạc, đứa nhỏ này rõ ràng chưa từng được tiếp nhận giáo dục Tiểu học và Trung học cơ sở một cách đúng đắn, ông ta lại chỉ vì muốn làm cho xong thủ tục sau khi nhận nuôi mà để hắn đi học ở Trung học phổ thông một năm theo quy định, vậy mà khả năng hấp thu tri thức và vận dụng tri thức của hắn lại quá mức kinh người, đã tới mức khiến người ta sợ hãi.
Đoạn Mộ khẽ cười một tiếng,"Ba, ba đang nói gì vậy? 16 năm trước, ba vẫn luôn lượn lờ xung quanh nhà họ Vũ, mà thủ pháp giết người lần này của ba lại không khác thủ pháp giết người của 16 năm trước chút nào. Ba cảm thấy... cảnh sát sẽ hoài nghi đến con sao?"
"Tao thừa nhận, chính tạo đã giết ba người phụ nữ không biết xấu hổ kia, nhưng án mạng 16 năm trước, tao lại không hề động thủ."
Đoạn Cao cũng cười,"Tao không cần người khác tin tưởng tao, tao chỉ cần bọn họ hoài nghi mày là đủ. Tao nghe nói, chuyện mày bị bắt giam đã lan ra ngoài, sự nghiệp hiện tại của mày xuống dốc không phanh. Nếu lại truyền ra... 16 năm trước chính mày đã giết cha mẹ Vũ Văn..."
"Nếu tôi nói cho ông biết, tin tức tôi từng bị bắt là do chính tôi tung ra thì sao?"
Đoạn Cao khựng lại, nói theo bản năng:
"Không thể nào, mày không lý do gì mà làm như vậy!"
"Cũng không phải không có lý do."
Khóe mắt Đoạn Mộ hơi nhếch lên, quyến rũ nói không nên lời "Ông biết đấy, cho dù tôi rời khỏi giới giải trí, nhưng chỉ với thân phận trước kia của tôi, cũng sẽ tuyệt đối không thể thoát khỏi tầm nhìn của mọi người mà chung sống những ngày tháng bình thường với Phong Quang, hiện tại thì khác, thanh danh của tôi đã quá tệ, cánh truyền thông cũng sẽ chỉ đưa tin một thời gian, rồi tôi cũng có thể mai danh ẩn tích, thoát khỏi ánh mắt mọi người, sẽ không có ai tới quấy rầy tôi và Phong Quang nữa cả."
Chỉ là có một chút vấn đề, chính là Hạ Triều quá khó thu phục, cho nên... Phong Quang hiện giờ đã mang thai một tháng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận