Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 25 - Chương 7: Công lược hoàng đế bệnh tật

Quyển 25 - Chương 7: Công lược hoàng đế bệnh tậtQuyển 25 - Chương 7: Công lược hoàng đế bệnh tật
Thấy Phong Quang ăn cũng tương đối rồi, Thẩm Ước lại nói:
"Ta nghĩ, có một việc hẳn nên nói rõ ràng với Thần Nữ."
Cô đặt đũa xuống "Chuyện gì?"
"Trước khi Thần Nữ tới đây, nước Đông Dương chúng ta còn có một vị Thần Nữ tên là Hoa Chúc Chúc. Bất hạnh chính là, bởi vì chúng ta sơ sẩy nên nàng ấy đã bị người nước Nam Thải bắt đi, hiện giờ sinh tử chưa rõ."
Phong Quang nói:
"Chuyện này ta đã nghe cung nữ nói."
"Ta nói ra chuyện này, cũng là muốn Thần Nữ có thể hiểu rõ, thân phận của người cao quý cỡ nào, cũng bởi vậy mà sẽ khiến càng nhiều bọn đạo chích mơ ước, vị Thần Nữ trước đó là bởi vì ra cung du ngoạn mới bị người nước Nam Thải mang đi, cho nên... Lúc này, vì suy xét cho sự an toàn của Thần Nữ, vẫn mong Thần Nữ có thể an tâm ở lại hoàng cung, như vậy chúng ta mới có thể bảo hộ ngươi tốt hơn được." Đương nhiên là không thể, nếu không sao cô gặp mặt hoàng đế Mộ Quy nước Nam Thải được đây?
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng nụ cười của Phong Quang lại có vẻ hết sức chân thành.
"Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ ở yên trong cung, tuyệt đối không gây thêm phiền toái cho các ngài."
"Đa tạ Thần Nữ thông cảm."
Thẩm Ước cười, thật sự là đẹp hơn cả vườn hoa trước mắt. Phong Quang ăn no bụng lại thưởng thức sắc đẹp xong liền trở về cung điện của mình trong sự vây quanh của cung nữ, cô vui vẻ nghĩ, nếu không phải cô cần đi công lược Mộ Quy kia, thì thật ra cô có thể ở tại nước Đông Dương lâu thêm mấy ngày cũng không sao cả. Mà trên đường đi, chẳng qua chỉ vừa giương mắt, cô đã thấy ngay Tân Dã đang đứng dưới tán cây.
Trực giác Phong Quang cho thấy, gặp hẳn thì liền không có chuyện gì tốt cả, cô lập tức xoay người muốn đi, nhưng mà cung nữ sau lưng cô đã không thấy đâu cả, thay vào đó là một đám binh lính đang đứng chình ình.
Trong lòng cô hiểu rõ, liền quay người lại nhìn Tân Dã mà cười,"Đây chẳng phải là Tân tướng quân sao? Tối mịt thế này, có thể gặp được ngươi đúng là duyên phận."
"Duyên phận?"
Tân Dã cười lạnh một tiếng, chậm rãi đến gần cô,"Thần Nữ đến bây "Tân tướng quân đang nói gì thế? Ta không bình tĩnh, chẳng lẽ còn phải hoảng loạn khóc thành tiếng sao?"
"Trước mặt người sáng mắt thì không nói tiếng lóng(1)"
Tân Dã đã mất hết kiên nhẫn vòng vo với cô, hắn đi thằng vào vấn đề mà nói:
"Hạ Phong Quang, ta và ngươi đều biết, ngươi căn bản không phải là Thần Nữ gì cả."
"Người nói ta là Thần Nữ chính là Tân tướng quân, nói ta không phải Thần Nữ cũng là Tân tướng quân, tướng quân mỗi lúc nói một kiểu, rốt cuộc là có ý gì?"
"Cái gọi là Thần Nữ, chẳng qua chỉ là được dựng nên thôi, ta có thể cho bất cứ kẻ nào trở thành Thần Nữ, mà ngươi, chẳng qua chỉ là vật thí nghiệm thứ hai mà thôi."
"Theo lời tướng quân nói, thì vị Thần Nữ trước ta kia là vật thí nghiệm thứ nhất của ngươi sao?"
"Không sai."
Tân Dã từ từ nói:
"Ngươi là người thông minh, dĩ nhiên có thể nhìn ra địa vị của ta ở nước Đông Dương không thấp, sự xuất hiện của ngươi cũng chỉ là một phần kế hoạch của ta. Muốn làm một Thần Nữ nghe lời, hay trở thành Thần Nữ tiếp theo làm đá kê chân, Hạ Phong Quang, bây giờ ngươi có thể lựa chọn thật tốt chứ?"
Phong Quang cũng không sốt ruột trả lời mà hỏi:
"Trước khi ta lựa chọn, ta có thể hỏi một vấn đề không?"
"Ngươi muốn hỏi cái gì?"
"Vị Thần Nữ trước ta có phải vì không cam lòng làm con rối của ngươi nên mới bị người nước Nam Thải bắt đi, đến giờ sinh tử chưa rỡ?"
Đương nhiên không phải, chẳng qua là Hoa Chúc Chúc không nghe khuyên bảo mà nhất định phải ra ngoài cung chơi, kết quả liền đụng phải tướng quân nước Nam Thải mà thôi.
Nhưng vì để khiến Phong Quang kinh sợ, Tân Dã tiền không chút do dự mà nói:
"Không sai, ta không cần một quân cờ không biết nghe lời."
Phong Quang khẽ gật đầu,"Ta hiểu rồi, hóa ra tất cả Thần Nữ đều chỉ là quân cờ của tướng quân mà thôi." (1) "Trước mặt người sáng mắt thì không nói tiếng long: ý nghĩa lý giải tương tự người có ăn có học, có giáo dưỡng thì không ăn nói lươn lẹo , xảo trá , nói tục chửi thề vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận