Ngã Dục Phong Thiên

Chương 449: Tiên thi, động !

Cùng lúc đó còn có nữ tử Phương gia kia, vẻ mặt lạnh lùng, khi đi về
phía trước thì toàn thân tràn ngập ánh sáng bạc chói mắt, những tia sáng như những mũi nhọn tán phát ra, khiến cho tất cả những người nhìn tới đều có một cảm giác đau đớn.

Người thanh niên họ Quý cùng với người nữ tử họ Phương, hai người đều kinh diễm tuyệt luân, hai người bất kể là cố ý hay là vô tình đều trở thành người được chú ý nhiều nhất ở nơi đây. Khi ở trước mặt hai người bọn họ, cái gì là thiên kiêu, cái gì là Đạo Tử, tất cả đều chỉ là con kiến, chênh lệch thật lớn trên phương diện thân phận, khiến cho những thiên kiêu Đạo Tử Nam Vực kia mặc dù không phục, nhưng nhớ đến lời dặn dò của tông môn, nghĩ đến thế lực của đối phương, cũng đều chỉ có thể trầm mặc.

Lại còn có các tu sĩ Tây Mạc, những người này thân thể cao lớn, trên làn da vẽ đầy những hình xăm, giờ phút này, khi đi về phía trước thì những hình xăm trên người bọn họ lập tức đều tán ra từng đợt hào quang cực kỳ không tầm thường, đi thẳng đến phía thung lũng.

Trong thời gian một nén nhang ngắn ngủn là cơ hội của tất cả các tu sĩ ở nơi đây đi đến bên cạnh thi thể, mặc kệ các tông môn có những mục đích bất đồng gì, gần như tất cả các đệ tử đều đồng loạt lao cả ra.

Thậm chí ở tại phía sau mọi người, còn một số các đệ tử tông môn ở phía bên ngoài, bọn họ cũng đều nắm chắc thời gian, chen chúc mà hướng về vị trí trung tâm, cấp tốc tiến lên.

Mạnh Hạo thu hồi ánh mắt, tăng tốc độ nhanh hơn, ước chừng sau mười hơi thở, hắn bỗng nhiên cảm nhận được một luồng gió từ phía trước thổi tới, làn gió này mang theo hơi thở mục nát, khi làn gió thổi qua thì Mạnh Hạo cảm thấy thân thể như là dính hồ, giống như là ra một thân mồ hôi.

Thậm chí làn gió mục nát này cực kỳ kỳ lạ, nó thế nhưng lại như thẩm thấu đến bên trong cơ thể, giống như xuyên thấu, cũng giống như thổi đi, cảnh tượng này làm cho Mạnh Hạo biến sắc, hắn lập tức nhận thấy được bốn phía, không chỉ có một mình hắn mà là tất cả mọi người đều cảm thấy như thế.

Cũng vào lúc đó, một số tu sĩ Nguyên Anh của các tông phái, hơi thở của bọn họ trong phút chốc đều yếu đi không ít, giống như bị cường hành áp chế, điều này làm cho Mạnh Hạo nghĩ tới, trước khi đến đây hắn có nghe được chuyện tình có liên quan đến nơi này.

Tỷ như, tu sĩ Nguyên Anh càng tới gần thi thể, tu vi lại càng bị áp chế, chỉ có tu sĩ Kết Đan mới có thể bình thường ở chỗ này.

Không bao lâu sau, tu vi của Ngô Đinh Thu đã bị áp chế đến trình độ Kết Đan đại viên mãn, sắc mặt lão có chút tái nhợt đi, dẫn theo mọi người trong một khắc này, xuyên thấu qua lớp sương mù màu đen, trực tiếp đến gần cái thi thể to lớn như ngọn núi kia.

Mạnh Hạo cũng trong một cái chớp mắt, tận mắt nhìn thấy cái thi thể kia. Nó lớn như một ngọn núi, trên làn da màu xám có vô số dấu vết. Những lạc ấn này như những ký hiệu, mấp máy một cách quỷ dị, khi động thì phát tán ra từng trận hào quang.

Những thứ quầng sáng này đủ mọi màu sắc, lần lượt thay đổi ở giữa không trung, đáng tiếc là nó bị lớp mây mù đen che đi, cho nên ở bên ngoài nhìn không rõ, nhưng ở chỗ này lại có thể thấy được rõ ràng, những phù văn nảy rõ ràng là lần lượt hợp thành văn tự.

- Đạo Thần Kinh.

Các tu sĩ các tông môn khác từ bốn phía tiến đến, giờ phút này cũng đều đã thấy được những phù văn này, nhất thời có người cất tiếng nói, càng ngày càng có nhiều tu sĩ của các tông môn đã đến, dần dần hơn phân nửa những người đến nơi này đều khoanh chân ngồi xuống, ngóng nhìn kinh văn.

Hiển nhiên, sở dĩ bọn họ tới đây, mục đích đúng là muốn ở chỗ này mỗi ngày, trong thời gian một nén nhang, không ngừng đi mà tìm hiểu Đạo Thần Kinh này.

Tử Vận Tông cũng có một số đệ tử ngừng lại, khoanh chân ngồi ở bốn phía mà ngóng nhìn những phù văn kia, Mạnh Hạo ngẩng đầu nhìn thoáng qua, hai mắt hơi hơi co rút lại. Trong thời gian ngắn ngủn một thoáng nhìn qua, hắn liền nhận thức được linh thức của mình vậy mà lại xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn.

Mạnh Hạo lập tức thu hồi ánh mắt, cúi đầu đi thẳng đến cái thi thể ở phía trước, giờ phút này hiển nhiên những đệ tử các tông môn có hứng thú với thi thể này, cũng dần dần đến gần thi thể rồi.

Từ từ tới gần, thi thể này bàng bạc, ánh xạ vào trong ánh mắt Mạnh Hạo, ngay tại chỗ Ngô Đinh Thu mang theo đệ tử Tử Khí nhất mạch, liều mạng không sợ bị hiện tượng kỳ lạ truyền tống đi, bọn họ cũng phải đi phá vỡ làn da của thi thể này để lấy máu, thì bỗng nhiên, cái cảm giác triệu hồi kia lại bỗng nhiên xuất hiện, trực tiếp hiện lên ở đáy lòng Mạnh Hạo.

- Đến... Đến nơi này của ta...

- Ta đã đợi ngươi thật lâu...

- Tất cả chân tướng, tất cả đáp án, kẻ truyền thừa của ta... Nếu ngươi muốn biết...

Ý triệu hồi tràn ngập toàn thân Mạnh Hạo, làm cho thân thể Mạnh Hạo chấn động, hắn lập tức nhìn về những người khác ở bốn phía, hắn lại phát hiện, ở nơi đây, tất cả mọi người đều giống nhau, không nghe được tiếng triệu hồi ở gần ngay bên tai.

Ngay trong nháy mắt khi Mạnh Hạo nhìn về bốn phía, đột nhiên một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, trong phút chốc từ chỗ thi thể tiên nhân truyền khắp tám phương, cùng lúc đó mặt đất ầm ầm chấn động, toàn bộ thung lũng Vãng Sinh động cũng đều trong một cái chớp mắt này, giống như đất rung núi chuyển.

Tiếng nổ vang ầm ầm trong nháy mắt khuếch tán ra bốn phía, khiến cho vẻ mặt tất cả tu sĩ nơi này trong nháy mắt đều đại biến.

- Động rồi! Ta vừa nhìn thấy tay phải thi thể này cử động.

- Điều đó là không có khả năng, đây là một cái thi thể đã chết không biết đã bao nhiêu năm tháng, làm sao còn có thể động?

- Ta cũng vậy, ta vừa nhìn thấy, mới vừa rồi tay phải cái thi thể này vừa cử động, chẳng lẽ lại là ảo giác.

Nơi đây, tu sĩ các tông môn có người cất tiếng nói thất thanh.

Hơi thở Mạnh Hạo dồn dập, hắn cũng tận mắt nhìn thấy cái thi thể nguyên bản bất động tĩnh mịch kia, trong một nháy mắt vừa rồi, tay phải đã cử động.

Cảnh tượng này Mạnh Hạo xác định chính mình tuyệt đối không nhìn nhầm, vả lại hắn đã sớm biết được, thi thể này vốn cũng căn bản không phải là người chết, đối phương vẫn... Còn sống.

Gần như trong lúc bốn phía náo động xôn xao, trong khoảnh khắc còn có tiếng nổ vang khuếch tán, đột nhiên ánh mắt mọi người nhìn về phía thi thể này. Trong nháy mắt cái thi thể này lại chậm rãi giơ cánh tay phải khổng lồ lên, cánh tay phải này nâng lên, nó cho người ta có cảm giác là rất chậm, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, giống như muốn che đậy đỉnh đẩu của mình, tiếp đó nó bỗng nhiên hạ xuống, tay phải của thi thể trực tiếp đập xuống mặt đất.

Cảnh tượng này làm cho tất cả đám người ở nơi đây đồng thời trợn mắt há hốc mồm, trong nháy mắt da đầu bọn họ run lên, một đám không chút do dự đều muốn lui về phía sau, nhưng không đợi cho họ rời khỏi, tay phải của thi thể đã đập xuống đất.

Rầm ! Rầm ! Rầm !

Tiếng nổ kinh thiên khó có thể hình dung, theo mặt đất chấn động lên, mây mù đen quay cuồng, trong khoảnh khắc trời xanh mất đi màu sắc của mình, lập tức trời cao quật khởi, mặt đất như đã trở thành sóng ba đào mãnh liệt trên mặt biển cả, nó nhấc lên giống như từng gợn sóng, những vòng tròn sóng gợn hướng về bốn phía, hóa thành những ngọn sóng xung kích quét ngang ra xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận