Ngã Dục Phong Thiên

Chương 852: Chấn động Hô Diên !

- Thất tình là dục vọng trong lòng, mà tình cảm trong tâm hồn, chỉ có ba loại thân, hữu, yêu mà thôi. Ta trảm thân tình, diệt hữu tình, chặt đứt ái tình, từ nay về sau ... vô tình!
Khi Hô Diên Lão Tổ mở miệng, bảy mảnh vòng tròn Thất Tình lão vẽ ra, nháy mắt tiêu tan, hóa thành một thanh đao.
Đao này hư ảo, nhưng lại có thể trảm diệt tất cả sức sống. Đao này giơ lên cao, chém thẳng về phía đồ đằng duy nhất sau khi Thất Anh đồ đằng của Mạnh Hạo dung hợp hóa thành.
Một trảm này, khí thế thâu tóm sơn hà. Một đạo kia, là Vô Tình đao! Nó ẩn chứa một đời tu hành của Hô Diên Lão Tổ, hóa thành lưỡi đao Trảm Linh, long trời lở đất, trong nháy mắt liền lật đổ thế giới, trở thành đao quang lộng lấy nhất thế gian giờ phút này, lao thẳng tới đồ đằng duy nhất của Mạnh Hạo.
Trong phút chốc đao và đồ đằng va chạm với nhau, bỗng nhiên, một cỗ khí tức không rõ từ đâu, tản mát ra trên thân đồ đằng hỗn độn này. Khí tức này vừa xuất hiện, lập tức khiến bốn phương đồng loạt nổi lên một chút phong vân, khiến bát phương thiên địa, khoảnh khắc như đứng yên.
Một cỗ cảm giác xa lạ, không thuộc về thế giới này, tại thời khắc này, mãnh liệt khuếch tán ra.
Hô Diên Lão Tổ lập tức phát hiện, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi. Khí tức này khiến lão có một loại cảm giác áp bách mãnh liệt, thậm chí giống như gặp phải thiên địch. Khi khí tức này buông xuống, toàn thân dường như bị áp chế, thậm chí có cảm giác khiếp vía.
Cảm giác này tới cực nhanh, cực đột nhiên, vì thế Hô Diên Lão Tổ căn bản không có nửa điểm chuẩn bị tâm lý, trong đầu lập tức ầm một tiếng, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Cùng lúc đó, đao chém về phía đồ đằng duy nhất, ầm ầm chấn động. Dùng mắt thường cũng có thể thấy, trên đao xuất hiện từng vết nứt, chúng nối lại với nhau, cho đến khi phịch một tiếng, đao vỡ thành bảy mảnh, bắn ra xung quanh.
Bảy mảnh vỡ này, đại biểu Thất Tình sụp đổ. Tại trong đống mảnh vỡ này, cả người Hô Diên Lão Tổ chấn động mạnh một cái, phun ra một ngụm máu tươi lớn, sắc mặt lập tức tái nhợt, thân thể đạp đạp liên tục rời khỏi hơn mười trượng. Khi ngẩng đầu, trên mặt lão mang theo chút rung động, cũng có vẻ không thể tin nổi.
Lão sớm đã coi trọng Mạnh Hạo này, nhưng lúc này đột nhiên phát hiện, hóa ra bản thân ... còn chưa hề nhìn thấu người tên Mạnh Hạo trước mắt. Mới vừa rồi, khí tức bộc phát ra trên đồ đằng duy nhất kia, đã khiến Hô Diên Lão Tổ kinh tâm động phách, giờ phút này nhớ lại, vẫn chấn động tâm thần.
- Đây là đồ đằng gì, đây là khí tức gì!
Trong khi Hô Diên Lão Tổ chấn động tâm thần, còn có mấy Lão Tổ Trảm Linh ngưng tụ thần thức quan sát ở xung quanh, cũng chấn động theo lão đấy.
Trong đó, đứa trẻ áo bào đỏ của Vân Thiên đại bộ, giờ phút này trong mắt lóe lên tia kỳ dị, thần thức mơ hồ chấn động.
- Hắn rốt cuộc có lai lịch ra sao. Khí tức mới vừa rồi kia, cho dù là ta, cũng có cảm giác hết hồn!
Còn có Lão Tổ Trảm Linh của Man Viêm đại bộ và Yêu Điệp đại bộ, thần thức hai người trong âm thầm trao đổi với nhau, hoàn toàn bỏ đi sự chần chừ trong lòng cùng ý niệm sau cùng sẽ xuất thủ song diệt trong đầu.
Khí tức trên đồ đằng duy nhất của Mạnh Hạo lúc trước, khiến cho bọn họ kinh hãi không thôi, đối với Mạnh Hạo, bỗng nhiên nhìn không thấu.
Giờ phút này, khi Hô Diên Lão Tổ rút lui, đồ đằng duy nhất trước người Mạnh Hạo cũng dần dần tiêu tan. Nó không phải bị Hô Diên Lão Tổ chém chết, thậm chí có thể nói, một đao kia của Hô Diên Lão Tổ, đối với đồ đằng này, không có nửa điểm thương tổn.
Nó tiêu tan, là do Mạnh Hạo phát hiện, cho dù hắn mở ra đệ thất mệnh, cũng không thể duy trì nó quá lâu, nhiều nhất cũng chỉ là mấy cái hô hấp như vậy mà thôi. Điều này khác với phán đoán của hắn về đồ đằng quy nhất này, trước khi khai chiến với Hô Diên Lão Tổ.
- Chỉ có thời gian ba hơi thở!
Mạnh Hạo hít sâu, hai mắt lộ ra tinh mang.
- Trong cơ thể Thất Anh hợp nhất, mở ra đệ thất mệnh, đây là bên trong. Bên ngoài cơ thể, bảy đồ đằng hợp nhất, mở ra hỗn độn, hình thành đồ đằng duy nhất, đây là bên ngoài.
- Trong và ngoài, bất luận bên nào tồn tại đơn độc, đều có thể duy trì lâu dài. Chỉ khi nào ... trong và ngoài đồng thời đạt tới đỉnh cao, thì chỉ duy trì được ba hơi thở!
- Trong ba hơi thở này, chiến lực của ta...
Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, hồi tưởng lại cảm giác lúc trước. Nhưng rất nhanh, hắn liền nhìn về phía Hô Diên Lão Tổ.
Hô Diên Lão Tổ hít sâu, thân thể lui ra phía sau, chân phải đạp vào hư vô ầm một tiếng. Lúc này, thân hình lão mới dừng bay lùi, hóa giải được một ít lực phản chấn trong cơ thể mình. Khi ngẩng đầu, lão nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, bỗng nhiên mỉm cười.
- Tu vi Nguyên Anh, nhưng có thể chấn động Trảm Linh. Nếu cho ngươi thời gian trưởng thành, nói không chừng thật có khả năng, thành tiên Nam Thiên.
- Lão phu sẽ dùng hết toàn lực, bóp chết ngươi. Bất kể thành bại, quá trình bóp chết này, cũng là đạo quả cả đời. Cho dù đi vào hoàng tuyền, cũng có thể quay trở về.
Hô Diên Lão Tổ cười to, tay phải nâng lên, vỗ lên ngực.
Ầm!
Dưới một cái vỗ này, khí tức toàn thân Hô Diên Lão Tổ lập tức bùng nổ, khí thế ngập trời, càng ngày càng mạnh. Tóc lão không còn là hoa râm, mà lập tức đen lại, dung nhan không còn già nua, mà trở nên hồng hào trong nháy mắt.
Toàn thân không còn là lão già, mà đã thành trung niên, dung nhan tràn đầy uy nghiêm, khí thế phát ra càng kinh thiên. Thoạt nhìn, có vẻ lão ta đã trở thành một thanh niên.
Một thân áo bào đen, trong đôi mắt tinh dưới mày kiếm, mang theo tia sắc bén hữu thần sáng ngời. Giờ khắc này, Hô Diên Lão Tổ giống như khôi phục thanh xuân, khí tức của lão mạnh đến cuốn động trời cao, khiến thiên địa biến sắc, khiến phong vân đảo cuốn.
Hai mắt Mạnh Hạo lập tức co rút lại, một cỗ khí thế nghiêm minh, ở giờ khắc này, vô hình bùng nổ trên người Hô Diên Lão Tổ.
Bảy tám luồng thần thức Trảm Linh xung quanh, đồng loạt nhìn về phía Hô Diên Lão Tổ.
- Trảm Linh đệ nhất đao đại viên mãn!
Lão Tổ Trảm Linh của Man Viên đại bộ, vị lão già thân thể khôi ngô kia, giờ phút này, trong mắt mang theo một chút ngưng trọng.
- Hô Diên Lão Tổ này lúc trước vẫn luôn không viên mãn ... Ta hiểu rồi, toàn tộc lão ta diệt vong, đã thúc đẩy viên mãn. Hay cho một Hô Diên Vân Minh ác nghiệt vô tình!
Đứa trẻ áo bào đỏ của Vân Thiên đại bộ, trong lòng cả kinh, nhíu mày, khi nhìn về phía Hô Diên Lão Tổ, ánh mắt mang theo một chút mập mờ.
Cùng lúc đó, xuyên thấu qua thần thức, trong bảy thành bộ lạc Mặc Thổ, giờ phút này trong những tu sĩ nhìn thấy một màn này, phần đông trong số họ không thể phán đoán ra Hô Diên Lão Tổ này cường đại đến trình độ nào. Nhưng nhìn khí thế, thì tất cả đều lập tức kinh hãi.
Vân Thiên đại bộ, Chu Đức Khôn mở to mắt, giờ phút này, trong lòng cực kỳ khẩn trương. Từ sau khi gặp lại Mạnh Hạo, trong lòng ông ta có vui mừng, nhưng càng nhiều hơn là lo lắng.
Yêu Điệp đại bộ, Đóa Lan yên lặng ngồi ở phía xa, nhìn Mạnh Hạo qua màn sáng, trong mắt nàng hiện lên một chút không cam lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận