Người Chơi Hung Mãnh

Chương 101: Thỏ bông

Tàn nhẫn, xảo quyệt, nhạy bén, một phát chí mạng.
Đây chính là phong cách chiến đấu của Tàu Bay Bị Lạc, cho dù Quỷ Hồn có biến hóa quái dị thế nào, độc tố lạ bôi trên cây dao găm này của hắn cũng có thể khiến nó tổn hại nặng nề.
- Gặp, chém ngay. Giết, là chết.
Tàu Bay Bị Lạc lẩm nhẩm chữ được khắc trên con dao găm, ngẩng đầu lên, lại thấy một bên đại sảnh tầng một, dường như có bóng người ở đó, vẫy tay về phía hắn.
- Là Dịch Y sao?
Tàu Ba Bị Lạc nghĩ Dịch Y vừa mới sắp xếp trên nhóm xong, nhíu mày cẩn thận chăm chú nhìn đối phương, hắn phát hiện vầng trăng tròn trên bầu trời đã bị mây đen che lấp.
Mà bóng đèn ở bốn phía, không hiểu sao cũng mờ đi, không thấy được rõ khuôn mặt của bóng người kia.
Tàu Bay Bị Lạc lo lắng co người lại, dùng tay đè lên màn hình điện thoại di động, ở trong nhóm trò chuyện gọi Dịch Y, hỏi:
- Anh đang ở đâu?
Đồng thời căng thẳng nhìn chằm chằm vào bóng người ở đại sảnh tầng một kia.
Cũng giống như Lý Ngang, Tàu Bay Bị Lạc cũng không tin vào cái máy tính bảng mà Ngao Dũng đưa cho, hắn cũng muốn dùng điện thoại di động riêng của mình.
Một lúc lâu sau, màn hình điện thoại mờ ảo lại sáng lên, Dịch Y trả lời:
- Tôi vừa ra khỏi hành lang. Chỗ đó tối quá, tôi sợ nếu trả lời thì ánh sáng điện thoại sẽ thu hút Quỷ Hồn đến.
Có một cảm giác lạnh buốt truyền đến sau lưng Tàu Bay Bị Lạc, hắn rõ ràng nhìn thấy, tên đứng ở đại sảnh tầng một kia liên tục vẫy tay, lúc đó mình còn không động đến điện thoại di động cơ mà!
Là quỷ!
Tàu Bay Bị Lạc nhìn bóng người máy móc mà trì độn vẫy cánh tay, da đầu tê dại một hồi, vô ý thức định co cẳng chạy như điên.
Nhưng một giây sau, hắn đã kìm nén bản năng của cơ thể, duy trì tư thế nửa ngồi, không động đậy chút nào.
Miêu tả của hệ thống là “Quỷ hồn sẽ men theo âm thanh và ánh sáng đuổi theo người chơi”, cũng chính là nói người chơi chỉ cần duy trì không động, không phát ra âm thanh và ánh sáng là sẽ không bị quỷ hồn cảm nhận được!
Cho dù quỷ hồn sẽ đuổi theo những ngươi chơi đứng im tại chỗ không động đậy kia, nhưng trong khoảng thời gian này đủ để đồng đội hắn đuổi đến toà nhà A, phát hiện hoàn cảnh khó khăn của hắn.
Vấn đề duy nhất là có nên báo tin cho đồng đội không.
Nhóm Wechat trong điện thoại là phương thức duy nhất để liên hệ với đồng đội, nhưng một khi mở điện thoại ra, ánh sáng yếu ớt của màn hình khoá phát ra rất có thể trong nháy mắt kích hoạt quỷ hồn không ngừng vẫy tay kia triển khai đuổi giết hắn.
Tàu Bay Bị Lạc vô ý thức nắm chặt hai tay, âm thầm cầu nguyện quỷ hồn vẫy tay này có thể tiếp tục dại ra như vậy, cầu nguyện đồng đội của mình sẽ không ngu ngốc mà phát ra âm thanh và ánh sáng khi đi lên.
Rất nhanh, Ngao Dũng đã đến lầu ba đại sảnh của toà nhà A, hắn nhanh chóng phát hiện quỷ hồn vẫy tay đứng ở bên phải tầng một, cùng với Tàu Bay Bị Lạc cứng ngắc không động đậy ở dưới mặt đất tầng một.
Suy nghĩ một chút, Ngao Dũng đã hiểu rõ tình cảnh của Tàu Bay Bị Lạc, lấy ra máy tính bảng tag Dịch Y trong nhóm Wechat, kêu hắn đừng đi hành lang bên phải lầu một, đến trong hành lang của toà nhà C và toà B chờ đợi trước, để tránh khỏi kích khởi quỷ vẫy tay ở hành lang bên phải lầu một của toà nhà A.
Sau khi Ngao Dũng giải thích một phen trong nhóm Wechat, Liễu Vô Đãi và Lý Ngang lần lượt đuổi đến toà nhà A đều cẩn thận hơn mấy phần, từ từ đến gần lan can hành lang bên ngoài, nhìn xuống quỷ hồn đang vẫy tay.
- Nhất định phải cứu Tàu Bay Bị Lạc.
Ngao Dũng nhíu chặt mày, gõ từng câu từng chữ vào nói:
- Chúng ta đảm đương không nổi chuyện vừa mở màn đã mất đi một đồng đội.
Liễu Vô Đãi gõ chữ nói:
- Cứu thế nào?
Ngao Dũng im lặng trong chốc lát, mở ra phần mềm giám sát trên máy tính bảng, thông qua camera giám sát của hành lang bên phải tầng một nhìn thấy quỷ hồn kia.
Bên trong màn hình giám sát, toàn thân quỷ hồn che phủ một tầng sương mù u ám, không nhìn rõ mặt, chỉ có thể nhìn thấy thân hình khá gầy gò của nó, sống lưng còn có hơi cong.
- Là quỷ hồn ông lão ăn mày đó sao...
Ngao Dũng thầm nghĩ.
Tàu Bay Bị Lạc duy trì trạng thái cứng ngắc, không biết những đồng đội khác của hắn đang thương lượng cái gì, hắn chỉ nhìn thấy Ngao Dũng đứng ở tầng ba làm mấy tư thế, tỏ ý hắn chờ một lát nữa, duy trì tỉnh táo.
Sau đó, Ngao Dũng lấy ra một con thỏ nhồi bông màu trắng dễ thương từ trong ba lô, từ lầu ba chợt ném xuống.
Lạch cạch, thỏ nhồi bông chạm vào trên mặt đất hành lang bên trái tầng một, phát ra một giọng nói trẻ con ngọt ngào mà mềm mại.
- Hôn hôn tôi, ôm ôm tôi, hôn hôn tôi, ôm ôm tôi !
Tàu Bay Bị Lạc ở dưới mặt đất tầng một chỉ cảm thấy hoa mắt, quỷ hồn vẫy tay đứng ở hành lang bên phải tầng một, lấy tốc độ nhanh như chớp loé qua, trực tiếp đến hành lang bên trái tầng một.
Từ vị trí Tàu Bay Bị Lạc đang đứng không nhìn thấy trong hành lang phía trước hắn đã xảy ra chuyện gì, mà đám người Ngao Dũng, Liễu Vô Đãi và Lý Ngang lại nhìn thấy rõ ràng.
Ông lão quỷ hồn đang vẫy tay kia trực tiếp bổ nhào về phía trước, chui vào bên trong thỏ nhồi bông đang phát ra âm thanh.
Trong chốc lát, thỏ nhồi bông đột nhiên bành trướng, ầm ầm nổ tung, quỷ hồn vẫy tay hiện ra nguyên hình ngay tại chỗ, ngẩng đầu lên trời hét không lên tiếng, dường như là đang tức giận.
Những người chơi đã thu thập khá nhiều tư liệu về quỷ hồn thì mí mắt đều giật điên cuồng, quỷ hồn này, rõ ràng là muốn nương cậy vào thân thể của bọn họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận