Người Chơi Hung Mãnh

Chương 102: Địa Phược Linh

Trong lòng Lý Ngang thầm nói:
- Hai quỷ hồn chết trong trung tâm thương mại Long Đằng đã trở thành Địa Phược Linh không thể thoát khỏi ràng buộc, chỉ có thể tìm kiếm người sống thế thân mới có thể thoát ra khỏi nơi này sao...
- Giải thích, Địa Phược Linh là hiện tượng người hoặc sinh vật sau khi chết, bởi vì có tâm nguyện chưa hoàn thành hoặc có điều oán giận, khiến cho linh hồn bị giam giữ ở nơi chết đi, không có cách nào rời khỏi. Loại vong linh này có rất nhiều oán niệm không thể hóa giải sẽ trở thành ác linh. Bọn họ sẽ không thương tổn người khác, chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện của mình. Chỉ có một cách giải thoát cho vong linh này là hoàn thành tâm nguyện của họ. Nếu không có cừu oán với họ thì không nên diệt trừ, như vậy sẽ khiến họ nổi giận. Hết giải thích.
Như vậy thì rắc rối rồi, nếu như đối lại thành quỷ hồn loại khác, nói không chừng còn có thể thông qua phương thức đàm phán, hoà giải, thoả hiệp để tiến hành câu thông, nhưng loại quỷ hồn chỉ muốn tìm kiếm người sống thế thân này là khăng khăng cố chấp nhất, phương thức hành động cứng ngắc nhất.
Lý Ngang vẫn đang suy nghĩ đối sách phá cục, lại nhìn thấy đèn màu ấm ở trên trần nhà hành lang trung tâm thương mại đột nhiên sáng lên, chiếu rọi cả toà trung tâm thương mãi sáng như ban ngày!
Chuyện gì vậy? Sao đèn lại sáng lên một cách không giải thích được!?
Không chỉ là Lý Ngang, trong lòng Dịch Y và Liễu Vô Đãi cũng nổi lên sóng to gió lớn, dưới ánh đèn màu ấm đang bao phủ, tất cả mọi người căn bản không thể lánh mình.
Tàu Bay Bị Lạc ở dưới mặt đất tầng một vừa muốn lợi dụng khoảng thời gian quỷ hồn vẫy tay cứng ngắc không động đậy, lén chuồn đi.
Lại ngạc nhiên phát hiện ánh đèn màu ấm xung quanh đột nhiên sáng lên, mà trần nhà trên đỉnh đầu hắn lại từ từ xuất hiện ra một khuôn mặt người.
Một khuôn mặt đàn ông nhợt nhạt, già nua, đờ đẫn.
Tàu Bay Bị Lạc được bao phủ trong ánh đèn màu ấm không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp co chân chạy như điên.
Là một người chơi loại thích khách [Nhanh nhẹn], tốc độ chạy của hắn khá nhanh, linh động, nhạy bén.
Mỗi một bước bước ra, cơ thể hắn đều sẽ làm ra rất nhiều động tác giả, giống như muốn đột nhiên rẽ ngoặt về phía hai bên.
Nhưng, ở đằng sau hắn, quỷ hồn ông lão kia đã hoàn toàn nhìn thấy những quanh co uốn lượn này, bổ nhào bay đến, đuổi chặt không buông, cánh tay cứng ngắc đưa ra phía trước có mấy lần đều sắp bắt được lưng của Tàu Bay Bị Lạc.
Sống chết trước mắt, Tàu Bay Bị Lạc đột nhiên phát động [Quyển trục kỹ năng], cúi người xuống, chân trái ở trước chân phải ở sau, hai chân song song, lộ ra tạo hình ván trượt.
[Kỹ năng: Người trượt ván cao ngạo].
[Phương thức phóng thích: Chủ động].
[Đặc hiệu: Trượt về phía trước một đoạn với tốc độ cao, độ dài trượt và tốc độ trượt do thuộc tính nhanh nhẹn quyết định].
[Tiêu hao: Trí lực tổng thể 10%].
[Thời gian cooldown: 10 phút].
[Ghi chú: Không ván mà vẫn trượt, là cảnh giới cao nhất của ván trượt.].
Tầm mắt Tàu Bay Bị Lạc đột nhiên nhoè đi, cảnh tượng hai bên nhanh chóng lui về phía sau, tiếng gió gào thét đi qua bên tai, động lực đẩy mạnh mẽ khiến toàn bộ da mặt hắn đều đang run rẩy điên cuồng.
Vài giây sau, Tàu Bay Bị Lạc xuyên qua toàn bộ đại sảnh toà nhà A, đến phần cuối toà C.
Hắn loạng choạng thắng gấp thân hình, quay đầu lại nhìn, không nhìn thấy bóng dáng của quỷ hồn ông lão kia.
- Thoát khỏi rồi à...
Trái tim Tàu Bay Bị Lạc điên cuồng đập không ngừng, đi đến trước cửa của cửa hàng kỳ hạm Zegna, dùng dao găm chém sắt như chém bùn, xoáy mở khoá cửa, đẩy cửa đi vào.
Hắn lặng lẽ không tiếng động xuyên qua một từng dãy giá áo nam, xoay người trốn vào đằng sau quầy lễ tân, mở Wechat ra.
Nếu như xung quanh đều là ánh sáng, cũng không quan trọng có dùng điện thoại hay không.
- Tôi thoát khỏi con quỷ kia rồi.
Tàu Bay Bị Lạc vẫn chưa hết hoảng sợ, gõ chữ nói:
- Mọi người ở đâu? Sao đèn này lại sáng lên một cách khó hiểu như vậy?!
Hắn nắm điện thoại đợi rất lâu vẫn không có bất cứ ai trả lời lại.
- Bọn họ cũng đang trốn những quỷ hồn kia sao?
Tàu Bay Bị Lạc nghĩ như vậy, bên trong cửa hàng quần áo nam trang trí xa hoa trang nhã, thưởng thức một mảnh im lặng.
Đột nhiên, một tiếng máy móc nhỏ bé không thể nhận ra vang lên, Tàu Bay Bị Lạc vô ý thức ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy camera giám sát trên trần nhà, đang chậm rãi di chuyển, cuối cùng tập trung trên người hắn.
- Cái gì...
Lời còn chưa nói xong, một đôi cánh tay gầy khô từ trên quầy lễ tân mò vào, khuôn mặt ông lão cứng ngắc gầy khô đó phản chiếu vào trong mắt Tàu Bay Bị Lạc.
Gần như trong nháy mắt đèn sáng lên, Liễu Vô Liễu đã phản ứng lại, cô tóm lấy cây cung dài đằng sau lưng, thân hình nhanh chóng lui về sau.
Ánh đèn màu ấm bên trong trung tâm thương mại Long Hằng, buổi sáng sáng lên, gần tối dập tắt, buổi tối lại mở ra ánh đèn lạnh mờ tối hao điện cực thấp để bảo vệ đi tuần tra.
Hệ thống đèn ở đại sảnh và hành lang đều do máy chủ tự động điều khiển, không thể vô duyên vô cớ tuỳ ý sáng lên.
- Có một quỷ hồn ở phòng điều khiển chính...
Khuôn mặt Liễu Vô Đãi vẫn không hề bận tâm như cũ, nhưng trong lòng lại nôn nóng bất an, quỷ hồn có thể điều khiển hệ thống điều khiển chính của trung tâm thương mại, mức độ phiền phức đâu chỉ cao hơn một lần!
Con quỷ này không chỉ có thể đóng mở đèn, càng có thể thông qua camera giám sát nhìn thấy sự tồn tại của mỗi người chơi.
Thân hình Liễu Vô Đãi lướt lên như diều, chân không chạm đất, phóng như bay trong hành lang.
Cô cảm nhận được rõ ràng, đằng sau có thứ gì đó tràn ngập ác ý đang truy đuổi mình, nhưng cô lại căn bản không dám quay đầu lại nhìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận