Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1042: Giải trừ

Đầu gối Lý Ngang hơi cong, bàn chân đạp lên sàn thang máy, cả người như mũi tên nhọn chạy ra khỏi thang máy, vượt qua hành lang, vọt tới phòng 0408.
Tình trạng của La Tử không lạc quan, cánh tay phải nắm chặt bút của hắn không ngừng xuất hiện vết thương sâu mới, thân thể nửa bên trái cũng đang lấy tốc độ ổn định, cứng đờ cứng ngắc.
- Nội dung ghi chú của tôi là chơi trò chơi linh dị, tôi đã chọn bút tiên.
Thừa dịp miệng còn có thể tự do nói chuyện, La Tử nhanh chóng nói:
- Lúc đầu hết thảy đều bình thường, cho đến khi tôi hỏi đối phương hiện tại thời gian là bao nhiêu...
Không biết có phải vì sự tồn tại linh dị mà phát hiện ra kẻ xâm nhập Lý Ngang hay không.
Năng lượng tiêu cực bao phủ cây bút đột nhiên tăng tốc độ xói mòn.
La Tử chỉ cảm thấy môi tê dại từ phải sang trái, muốn nói chuyện, thế nhưng chỉ có thể phát ra âm thanh đục ngầu "Ngô ngô a".
Bước đi.
Hắc Thánh Tử trong thang máy lúc này cũng đã vọt tới phòng 0408,
Lý Ngang một lần nữa rời khỏi thang máy an toàn tuyệt đối, đến để giúp đỡ những người chơi khác.
Ban ngày thề son sắt muốn trở thành tuần tra viên của Hắc Thánh Tử, tự nhiên không có lý do khoanh tay đứng nhìn.
Bàn chân của hắn xuất hiện trên một gian hàng hàng máu trong phòng 0408.
Để tránh đóng cửa thang máy, tình huống khiến người chơi bị mắc kẹt trên tầng 4 xuất hiện.
Hắc Thánh Tử còn cố ý tìm ra một vật nặng trong thanh ba lô, vừa vặn kẹt giữa hai cánh cửa thang máy.
Vì vậy, bất cứ khi nào cửa thang máy cố gắng tự động đóng lại, nó sẽ bị kẹt bởi các vật nặng, và không thể đóng lại, một mực dừng lại trong hành lang tầng bốn.
"Hắn đây là..."
Hắc Thánh Tử nhìn La Tử ngồi trên ghế, thân hình cứng ngắc, cau mày, trầm giọng hỏi: "Bị dị chủng vây khốn? ”.
"Hình như là vậy."
Lý Ngang quét ghi chú của La Tử và ghi chép mà hắn viết bằng tay trái trước đó, híp mắt lại, đưa tay tách bàn tay cầm bút máy La Tử ra.
Lại phát hiện cánh tay la giống như đúc sắt, không nhúc nhích, tùy tiện dùng sức, có thể sẽ bẻ gãy ngón tay La Tử.
Lý Ngang suy tư chưa đầy nửa giây, lập tức đưa ra quyết định.
Bẻ gãy liền bẻ gãy, dù sao hắn cũng có thể chữa khỏi.
La Tử, chịu đựng, tôi sẽ cứu anh.
- Răng rắc.
- Răng rắc, răng rắc.
Ngón tay của La Tử bị Lý Ngang dùng lực mạnh bẽ gãy, uốn cong về phía sau.
Vì sự tồn tại của lời ghi chép mà hắn không trực tiếp chặt tay của gã xuống mà là bẻ gãy ba đầu ngón tay: ngón út, ngón áp út và ngón giữa.
Để gã dùng ngón cái tay phải cùng ngón trỏ cầm chặt bút máy.
Không biết là do ngón tay bị gãy làm giảm diện tích tiếp xúc với bút hay cảm giác đau đớn dữ dội đang xâm chiếm đại não.
Vốn dĩ La Tử đang mơ mơ hồ hồ trong nháy mắt thanh tỉnh không ít, tức khắc mồ hôi lạnh từ trán tuôn ra, miệng thở hổn hển.
- Cây bút này muốn khống chế tôi.
Gã tận lực đè nén cảm xúc của mình, bàn tay trái nắm chặt lấy cổ tay phải, để giọng nói càng trầm tĩnh càng tốt.
Lý Ngang nghe vậy liền cúi đầu, nhìn về những vết thương sâu, máu tươi không ngừng tuôn ra trên cánh tay phải của La Tử, .
Hơn nữa vết thương mới còn liên tục xuất hiện.
Cứ tiếp tục như thế, gã coi như không bị giết chết bởi sự kiện dị thường, cũng sẽ chết vì mất máu.
Hắn vươn tay ấn lên da gã, kích hoạt skill [ Bậc thầy sinh học ] nhằm chữa trị vết thương cho La Tử.
Nhưng, tình trạng thương tích hơi phức tạp hơn so với tưởng tượng của hắn.
Dường như, bên trong cơ thể gã tồn tại một loại năng lượng hỗn loạn, nóng nảy, thâm hậu nào đó.
Cỗ năng lượng này một mực trốn đông trốn tây, tính toán căng da La Tử ra để bỏ trốn.
Chưa thể diệt trừ được nó.
Lý Ngang dùng skill bậc thầy sinh học cũng chỉ có thể trị ngọn không trị được gốc, cưỡng ép khâu lại thương thế bên ngoài cho tốt, giây sau vết thương tiếp tục căng ra lần nữa.
Cái chết gần kề ngay trước mắt, La Tử không nói hai lời lấy từ ba lô cột bên một chiếc bình tinh xảo, kích cỡ tương đối nhỏ, uống vào thuốc sinh mệnh trong bình.
Thuốc sinh mệnh có thể chữa trị hiệu quả đa số thương tích.
Vết thương lớn bé trên người gã đều khép lại, không chảy máu nữa, ngay cả sắc mặt cũng hồng hào lên không ít. Thuốc sinh mệnh còn có chức năng là bổ sung máu.
Nhưng một giây sau, kèm theo tiếng:
- Rắc.
Làn da lại lần nữa nứt ra, vết thương ngoài thân so với trước đó còn nhiều hơn.
- Cây bút này có vấn đề.
Đáy mắt Hắc Thánh Tử lóe lên, vội thấp giọng la:
- Trên đó có hiện tượng đặc biệt kỳ lạ, lấy năng lượng trong cơ thể người tiếp xúc xem như nguồn phát năng lượng, công kích liên tục tạo ra không ngừng thương tích lên người cầm nó.
- Bọn hắn đã kết nối năng lượng với nhau.
- Loại tình huống này, nếu tùy tiện chặt đứt kết nối sẽ tạo thành hậu quả khó lường.
- Nhất định phải dùng chú thuật, ngôn linh, trừ linh kỹ năng, từ từ giải trừ kết nối mới được…
Hắc Thánh Tử là thiếu chủ tổ chức Bỉ Ngạn, đối với nguyền rủa, vu cổ hết sức quen thuộc.
Trên thực tế , bên trong túi đeo lưng của hắn có một trừ linh đạo cụ đặc biệt.
Có thể phá giải nguyền rủa mạnh nhất, khiến người tránh khỏi ảnh hưởng của nguyền rủa.
Tuy nhiên, thời gian để đạo cụ cooldown quá lâu, nếu La Tử lúc này dùng thì đến lúc kịch bản kết thúc đạo cụ cũng nguội không hết.
So với đồng đội được ghép ngẫu nhiên thì mạng của mình khẳng định là quan trọng hơn.
Phải không?
Hắc Thánh Tử chẳng qua chỉ đưa ra ý kiến, giả bộ lo lắng khẩn trương, cũng không phải thật sự muốn đích thân trợ giúp, ở đây chẳng phải còn có một người tuần tra đâu.
Vì sự an toàn của bản thân mình trong vài ngày tới, Hắc Thánh Tử rất muốn xem Lý Ngang rốt cuộc có phương pháp nào.
- Giải trừ kết nối?
Đuôi lông mày Lý Ngang giương lên, cúi đầu quét qua cánh tay trật khớp của gã, trong lòng nảy ra một ý tưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận