Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1080: Bắt sống

Sau đó khi thời gian thang máy an toàn đến, Hắc Thánh Tử rất có tinh thần cống hiến tự mình vào cầu thang, lên lầu điều tra tình hình vụ nổ, Dịch Y và Vũ Y Tâm Trung trốn trong thang máy, đi lên tìm Hắc Thánh Tử, kết quả nhìn thấy Lý Ngang ở hành lang lầu mười, dùng nắm đấm đánh tên hề, cùng Hắc Thánh Tử trợn mắt há miệng ngơ ngác đứng một bên.
Đầu tiên Lý Ngang nghiền nát tay chân tên hề thành bột phấn, dùng dây leo sở hữu thần lực trói chặt quanh người nó, đề phòng trốn thoát, sau đó ném tên hề cho Hắc Thánh Tử, bảo hắn và Dịch Y cùng Vũ Y Tâm Trung canh chừng đàng hoàng, có cơ hội thì đến lầu mười bốn xem thử tình huống của Bạch Hạo Chính.
Trước khi đi còn cố ý dặn dò một câu, bảo Dịch Y và Vũ Y Tâm Trung đợi trong thang máy, Hắc Thánh Tử đợi ở phòng 1108, mở cửa phòng, thẩm vấn tên hề. Mở cửa là để tiện giám sát tình huống thang máy, nếu sinh vật già nua thối rữa kia đột ngột tấn công, người trong thang máy và phòng 1108 cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Mà một mình Lý Ngang, cầm lưỡi liềm, lục soát phòng của từng lầu ở khách sạn, tìm kiếm tung tích của 13 Mark và bà lão áo đỏ.
Không biết là 13 Mark đã bị giết chết nuốt chửng, tung tích bị hành lang làm mới rồi xóa đi, hay là bà lão áo đỏ có kỹ xảo ẩn nấp xử lý đặc biệt, Lý Ngang tìm khắp các lầu một lượt, cũng không phát hiện dấu vết đặc biệt nào.
Trong quá trình này, thậm chí hắn còn đến lầu sáu, gặp sinh vật già nua thối rữa đã từng là người ở trong khách sạn này cầm cái túi rách rưới bị treo ngược trên trần nhà trong hành lang, chỉ dám dùng cách gọi “người già khủng khiếp” để thay thế gọi quái vật này.
Người già khủng khiếp vừa nhìn thấy Lý Ngang, liền bắt đầu tấn công hắn, may mà ban nãy Lý Ngang biết được chiến lược hữu hiệu để đối phó sinh vật già nua thối rữa này từ chỗ nhóm người Hắc Thánh Tử, lập tức tấn công cường độ cao, không ngừng công kích đối phương, khiến đối phương không thể sử dụng các kỹ năng có động tác đệm như dầu đen xuyên không, hoặc chém đứt không gian.
Cơ thể của người già khủng khiếp cực kỳ rắn chắc, lại thêm mặt ngoài có vật thể dạng dầu có tính ăn mòn, có thể khiến phần lớn vật chất sụp đổ vật lý sau khi tiếp xúc trong vòng vài giây, Lý Ngang dùng đầm lầy thần lực thúc đẩy cây giáo gỗ dài không ngừng tấn công đối phương, muốn ép người già khủng khiếp trực tiếp đến bức tường cuối hành lang, đồng thời dùng dây leo không ngừng mọc ra bổ sung, trói chặt tay chân của người già khủng khiếp kia.
Có lẽ nhìn ra ý đồ của Lý Ngang muốn đưa nó vào thang máy, người già khủng khiếp giơ tay lên mấy lần, sau khi chém đứt không gian không có kết quả, vật thể dạng dầu màu đen thẩm thấu ra ngoài nhiều hơn nữa, ăn mòn dây leo quấn quanh người, sau đó dùng đôi mắt đục ngầu thối rữa không ánh sáng, nhìn sâu vào Lý Ngang, ngó lơ mũi giáo gỗ đang tấn công, chui xuống lòng đất, biến mất không thấy.
Sau đó, Lý Ngang đi khắp các tầng lầu khác không còn gặp bất kỳ quái dị hành lang hoặc bóng người đội đấu lạp nào nữa.
Hắn đi đến lầu hai bên phải khách sạn, La Tử và Liễu Vô Đãi ở đó đã thành công gặp được Vạn Lý Phong Đao.
Anh Tiểu Đao nhận được giấy ghi chép vào khoảng 0 giờ 30 phút, nội dung trên giấy ghi chép giống hệt với Dịch Y, đều là “Đừng bị giết”, không lâu sau khi hắn ta nhìn thấy giấy ghi chép, cửa phòng 0272 bị gõ vang, thông qua mắt mèo, nhìn thấy một người đàn ông da trắng mặc đồng phục nhân viên khách sạn Dolphin, gương mặt nở nụ cười, dùng tiếng Đức ôn hòa hỏi Vạn Lý Phong Đao trong phòng, có cần giúp đỡ gì không.
Anh Tiểu Đao đương nhiên hiểu rõ, người đàn ông da trắng này hẳn là một trong những quái dị hành lang mà khi trước Judy Cecil nhắc đến, bèn làm theo kinh nghiệm của người ở khách sạn dùng tiếng anh lịch sự từ chối.
Nhưng mà đối phương không giống như lời đồn yên tĩnh rời đi, mà là thu lại nụ cười, dùng giọng điệu có chút cứng rắn, yêu cầu Vạn Lý Phong Đao mở cửa phòng.
Vạn Lý Phong Đao đè cánh cửa, yên lặng, rút dao, người đàn ông da trắng bên ngoài đập cửa càng thêm táo bạo, vẻ mặt dần dần trở nên vặn vẹo dữ tợn, cơ thể cũng thay đổi cực lớn, biến thành một loại quái vật dị dạng tương tự như con mắt đầy bùn kia.
Lúc La Tử và Liễu Vô Đãi đuổi đến, quái vật dị dạng đã công phá cửa phòng 0272 chém giết cùng Vạn Lý Phong Đao, anh Tiểu Đao dưới sự trợ giúp của máy móc ma tượng, Liễu Vô Đãi và La Tử sau khi tốn sức một phen, cuối cùng cũng giết được quái vật dị dạng. Đối phương có thể nhanh chóng lành lại, mỗi lần bị thương đều trở nên điên cuồng hơn, hình thể tăng vọt, lấp đầy hơn nửa hành lang.
Mắt thấy không thể bắt sống, Vạn Lý Phong Đao bất đắc dĩ chỉ đành hao tốn kỹ năng quyển trục sử dụng một lần, phóng thích “Kiếm bát”, thức thứ tám của kiếm pháp thánh linh do Kiếm Thánh thành chủ Vô Song trong “Phong vân” sáng tạo ra, dùng hai luồng kiếm khí giao nhau, xét nát quái vật dị dạng, giết chết nó, nhận được điểm thưởng.
Điều kỳ lạ là sau khi quái vật dị dạng bị giết chết, các mảnh vỡ cơ thể nhanh chóng tan chảy, bị sàn nhà hành lang khách sạn hấp thu.
Sau khi Lý Ngang gặp lại nhóm người anh Tiểu Đao, bàn bạc một lúc, dù sao lúc trước Lý Ngang đã đánh lui người già khủng khiếp, đồng thời không gặp quái dị hành lang nào nữa, dứt khoát xuống lầu một và các nơi trong khách sạn, tiếp tục lục soát.
Điều đáng tiếc là vẫn không tìm được bà lão áo đỏ.
Bốn người trở lại lầu mười cùng nhóm người Hắc Thánh Tử đã đi qua lầu mười bốn, xác nhận Bạch Hạo Chính an toàn không xảy ra chuyện gì.
Lần đầu tiên tất cả người chơi đều tập trung lại cùng một chỗ trong thời gian giới nghiêm, tiến hành thẩm vấn con mắt bùn trong bình thủy tinh lầu mười và tên hề bị dây leo trói chặt.
Đêm thứ sáu, vốn dĩ có mười bốn người chơi, chỉ còn lại tám người, nhóm người Lý Ngang giở mọi thủ đoạn, muốn lấy được tin tức trên người đám quái dị này, Bạch Hạo Chính thậm chí mạo hiểm cực lớn, sử dụng năng lực niệm, tiến hành ghi chép ký ức của tên hề nhưng vẫn không có được bất kỳ tình báo hữu dụng nào.
Mắt thấy thời gian giới nghiêm sắp kết thúc, Lý Ngang ném tên hề vào trong thang máy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận