Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1105: Hi sinh

Hồng Y Lão Phụ liếc mắt nhìn mọi người một vòng, đầu cúi thấp xuống, giọng khàn khàn:
- Danfi là người vô cùng bình thường, từ thực lực, tâm tính đều không thể so với Kaffee, toàn bộ đều phải dựa vào em trai của hắn mới có thể sống tới Level 15. Nhưng trên người của hắn lại có một đạo cụ cấp bậc hoàn mỹ nhờ cơ duyên mà có được. Đó là [Gậy chống Bawon Samedi].
Lý Ngang nhướng mày, Bawon Samedi, hay còn gọi là nam tước Sabbath, vị nam tước thứ bảy, là Tử thần của tà giáo Voodoo nước Haiti. Hình tượng của nam tước thường được miêu tả là một quý ông đội mũ cao, mặc lễ phục đen, đeo loại kính độc nhãn, thân hình gầy gò, chỉ có xương sọ, khi nói chuyện, giọng của ông ta mang giọng mũi rất nặng.
Ông ta có nhiều phân thân, trong truyền thuyết thì đóng vai trò làm người trung gian giữa sự sống và cái chết, thường xuất hiện ở trung tâm ngã tư đường để chào đón người chết tới Minh phủ.
Trong một số tình huống thì nam tước Sabbath vẫn sẽ giao dịch với người sống, ví dụ như cho người yêu mà người còn sống yêu sâu đậm quay trở lại, hoặc là tặng kiến thức và kỹ năng của người sắp chết cho người sống. Dĩ nhiên, cái giá mà người còn sống phải trả sẽ rất lớn.
- Tác dụng cụ thể của món đạo cụ này là giúp người sử dụng nó chết giả một lần.
Hồng Y Lão Phụ trầm giọng nói:
- Khi người sử dụng nó chết đi thì linh hồn sẽ thoát khỏi cơ thể, xông vào trong cơ thể của người giết chết người sử dụng. Nếu có thể áp chế hồn phách trong thân thể của người giết chết kia thì có thể mượn thân xác của tên đó để quay lại nhân gian.
- Hơi giống với cách gọi đoạt xác ở phương Đông.
- Vào đêm mà Danfi bị Hồng Y Lão Phụ giết chết, hắn đã khởi động tác dụng của gậy chống. Nhưng điều mà hắn không ngờ tới chính là Hồng Y Lão Phụ lại là quái dị của khách sạn, có khả năng ăn linh hồn và tự cường hóa năng lực, bản chất sinh mệnh hoàn toàn khác biệt.
- Tác dụng của [Gậy chống Bawon Samedi] không thể giúp Danfi hoàn hồn, trái lại đã khiến hắn và Hồng Y Lão Phụ và Kaffee đã bị Hồng Y Lão Phụ ăn thịt trước đó dung hợp lại.
- Ba linh hồn trong một thể bị khuấy đảo, xé rách, nghiên ép, sau đó lại được chắp vá với nhau, giờ khó mà phân biệt.
- Là vậy sao.
Lý Ngang hơi gật đầu, nói:
- Dùng bùn nặn bạn, nặn tôi, sau đó bóp chặt vào một chỗ, dùng nước để trộn lại, rồi lại nặn bạn, nặn tôi. Trong đống bùn của tôi có bạn, trong đống bùn của bạn có tôi, không thể tách rời nhau.
- Tôi hiểu rồi, vậy thì đi mua gậy chống để phân trần.
Cậu sai rồi.
Khóe mắt của những người chơi khác giật một cái, Hồng Y Lão Phụ cũng phải trầm mặc mất một lúc lâu mới nói tiếp:
- Tôi kế thừa tư chất của người chơi, đồng thời cũng có cơ thể của dị loại, biết được chân tướng của khách sạn này.
- Từ 1 giờ 11 phút trở đi, tôi có thể đi thang máy bình thường, vẫn được những dị loại khác coi thành đồng loại, nhưng vẫn phải tuân thủ quy tắc mỗi người một tầng của khách sạn.
- Danfi đã chết, cũng chưa chết, mà là mượn xác hoàn hồn, không bị khách sạn coi như chết hoàn toàn, cho dù hắn tiếp tục ở lại tầng mười một thì vẫn không thể khiến khách sạn bình tĩnh lại được. Trừ khi hắn lại chết thêm lần nữa.
- Nói cách khác, kể từ khi bắt đầu chúng tôi đã không có lựa chọn nào khác.
- Chúng tôi không thể tự giết chính mình để tác thành cho người khác giúp khách sạn bình tĩnh trở lại, để người bảo vệ quy tắc của khách sạn - cũng chính là đám người cao gầy đội mũ rộng vành không xuất hiện được.
- Vậy nên, cách duy nhất chính là mỗi đêm giết chết một người chơi, dùng cái chết của người chơi đó đề phòng đám người cao gầy đội mũ rộng vành.
- Thì ra là vậy.
Lý Ngang xoa cằm qua đầu rồng, nói:
- Điều đó đã giải thích cho động cơ giết người của bà. Cho dù bà dùng thân phận của người chơi bình thường nói cho những người khác thì để tự vệ, những người chơi khác vẫn sẽ lựa chọn giết chết bà.
- Chẳng bằng che giấu thân phận, tùy thời giết chết người khác để bảo vệ bản thân, còn có thể thông qua việc thôn phệ để đề cao thực lực của chính mình.
- Nhưng tối hôm qua bà không hề giết chết 13 Mark tại tầng mười một...
- Là do dung hợp chưa hoàn toàn.
Hồng Y Lão Phụ hít sâu một hơi, nhỏ giọng nói:
- Thân phận thực sự của Hồng Y Lão Phụ thực chất là cư dân lâu đời trong khách sạn Dolphin. Bà ta ở trong khách sạn này ba mươi năm, thậm chí còn lấy chồng, sống một cuộc sống vô cùng mỹ mãn và hạnh phút. Nhưng trận dị biến xảy ra đã giết chết chồng của bà ta, còn biến bà ta thành bộ dáng nửa người nửa quỷ này.
Hồng Y Lão Phụ giơ bàn tay trắng bệch gầy trơ xương lên, nở nụ cười tự giễu:
- Từ sau lần dị biến đó, bà ta luôn du đãng bên trong khách sạn để tìm kiếm người chồng của mình. Giết chết bất kỳ vật sống nào có thể cử động xuất hiện trước mặt, nhưng thực chất đó lại là bản năng ôm hôn chồng của mình từ ngày xưa.
Hồng Y Lão Phụ nói tới đây thì hơi dừng lại, chậm rãi nói tiếp:
- Bà ta thôn phệ phần lớn linh hồn của con người, dung hợp những mảnh vỡ linh hồn của bọn họ nên đã đánh mất tâm trí từ lâu, chẳng khác nào một con dã thú.
- Tác dụng phụ đó cũng có hiệu lực trên người bọn ta, có đôi khi chúng ta sẽ có trí tuệ thấp như dã thú, trong lòng chỉ còn lại ăn thịt và bản năng tránh nguy hiểm, không thể điều khiển thân thể của chính mình. Đó chính là nguyên nhân mà 13 Mark không chết ở tầng mười một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận