Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1201: Thành không

Cái đạo cụ tên là Nột giới này, nhìn qua thì là một cái nhẫn hình tròn màu đen bằng kim loại bình thường, mặt trên hiện đầy vết trầy rất nhỏ, giống như thực sự có lịch sử đã lâu.
Trên lý thuyết, không gian bên trong có ba cái thùng đựng hàng bốn mươi thước vô cùng lớn, tương đương với 202,5 mét khối, so với công xưởng luyện kim hoặc là rương chăn nuôi sủng vật tự động hoá cũng thuộc đạo cụ không gian, thì nhỏ hơn nhiều, hơn nữa, không thể chứa được vật liệu siêu phàm và vật sống.
Chẳng qua là Nột giới hơn hẳn ở việc có thể lấy ra sử dụng ngay lập tức, Lý Ngang mua nó, chủ yếu là vì thuật luyện kim cất giữ cần có vật liệu cơ sở, có thể trực tiếp sử dụng trong chiến đấu, không cần đặc biệt chuẩn bị bao tải cỡ lớn.
Ngày kế tiếp, Sài Sài đeo cặp sách hết sức phấn khởi mà đi học, giữa trưa, Lý Ngang cũng chờ được âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
- Đơn xin dự thi đã thông qua!
- Lùng tìm đối thủ thành công!
- Đếm ngược ba phút đồng hồ để tiến vào “Hoàn cảnh hành lang”.
Mời người chơi chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
- Đếm ngược 5, 4, 3, 2, 1.
- Đang tiến vào: Hoàn cảnh hành lang Lúc mở mắt ra, ánh sáng xung quanh bỗng nhiên yếu đi.
Đây là một tòa thành thị hiện đại trong màn đêm, đường phố chật hẹp, cao ốc hai bên san sát nhau, bên đường treo chi chít biển quảng cáo tiếng Trung, hình dạng không giống nhau, phong cách mỹ thuật khác nhau, đang phát ra tia sáng Nghê Hồng sáng lạn, rực rỡ.
Nhưng, trên con đường thành thị trống không, không có xe, không có người đi đường, giữa trời đất bao la như thế, chỉ còn lại âm thanh xì xì yếu ớt của đèn nê ông, vắng lặng, suy tàn đến mức đáng sợ.
Trăng khuyết trên cao, tờ báo vứt đi ở góc đường bị một trận gió lạnh đột nhiên xuất hiện cuốn lên, xoay tròn ở giữa không trung, giống như có đứa trẻ vô hình đang ném nó lên.
Bộp!
Một sợi dây leo vượt qua khoảng cách hơn mười mét, chuẩn xác móc vào tờ báo bị vứt đi kia, đột nhiên co rút, đàn hồi, thả tờ báo vào lòng bàn tay Lý Ngang.
- Hoàn cảnh hành lang đã tạo ra bản đồ: Đêm mê ly.
- Mục tiêu bản đồ: Trong thời gian giới hạn, khiến đối thủ bị tổn thương, cho đến khi tích lũy được mười điểm tích phân Kèm theo âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Lý Ngang mở tờ báo ra, chữ viết tan tành ở phía trên khiến chân mày hắn nhăn lại.
Minh nguyệt thổ quang Oan quỷ phong lí đãng Dạ canh thâm vụ canh hàn Du hồn đạp biến U tịch lộ thượng Tầm mịch thế thân Lời bài hát “Quỷ tân nương”.
Thần lực đầm lầy thông qua bàn tay, thẩm thấu vào trang giấy, tờ báo tàn tạ không chịu nổi, tan nát trong khoảnh khắc, hóa thành bột mịn.
Đột nhiên, bàn chân đạp xuống mặt đất, thân hình chợt vọt lên, dựa vào bậc thang vô hình, liên tục leo lên giữa không trung, cho đến khi lên trên đỉnh cao ốc.
Lý Ngang từ trên cao nhìn xuống, quan sát cảnh đêm thành thị.
Đường phố ở thành thị tĩnh mịch, im ắng, không có một bóng người, tại chỗ rất xa, nội thành dần dần tối, mãi cho đến khi hoàn toàn không còn ánh sáng, bị bức màn bóng tối che phủ.
Lý Ngang nhíu mày, trong tay hiện lên một cỗ quan tài, mấy trăm con phi điểu từ giữa bay ra, đôi cánh rung rung bay ra khắp mọi hướng.
- Đối thủ trong vòng này...
Một chỗ khác trong thành thị, một người đàn ông cường tráng ăn mặc giản dị, giống như kiếm khách, cau mày, tự mình lẩm bẩm:
- Thế mà lại là hắn?
ID người này là “Đình Kiếm Vương, Cự Khuyết”, Level 23, chính là phó hội trưởng thứ nhất của công hội hạng trung Đình Kiếm Vương, vị cường giả thứ bảy mười bảy trong bảng xếp hạng chiến lực cá nhân.
- Ồ...
Cự Khuyết chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí, thấp giọng nói:
- Vòng thứ hai đã ghép đôi tôi với loại đối thủ này sao...
ID của Lý Ngang vô cùng dài, phong cách làm việc hành xử khác người, thần thần bí bí, khiến cho thế giới bên ngoài có rất nhiều suy đoán về vị cửa hàng trưởng Vô Cấu Dung Lô này.
Có người nghi ngờ, hắn là chiêu bài do Cục Đặc Sự đẩy ra, lại có người nghi ngờ hắn là cổ đông mà công ty Khoa học kỹ thuật Sinh vật Gen-Sys che giấu, còn có người nghi ngờ, hắn là thành viên Syndicate, chuyên môn kiếm tiền cho tổ chức.
Nhưng có một điểm có thể chắc chắn, người tên Lý Nhật Thăng này rất mạnh!
Thắng liên tiếp năm mươi trận tại giác đấu trường Thiên Không, cùng với biểu hiện chói sáng gần đây của bại tướng dưới tay, Đinh Chân Tự, cũng đủ để chứng minh, hắn không hề phụ thuộc vào bất kỳ thế lực tư bản nào.
- Căn cứ vào công hội thủ vọng giả mà suy đoán, thực lực của hắn đại khái ở trong vòng bảy mươi người, dường như cũng tương tự mình.
Cự Khuyết yên lặng nói trong lòng:
- Cho dù lúc trước, trong lúc thi đấu hắn che giấu thực lực, xếp hạng thực tế còn cao hơn… Mình cũng vẫn còn át chủ bài có thể điều động. Trận chiến đấu này, có thể đánh!
Người đàn ông cường tráng ngẩng đầu lên, nhìn lên bầu trời tối đen, không có ánh sáng, một đàn chim bay vỗ cánh, lướt qua cao ốc thành thị, trong đó có mấy con phát hiện Cự Khuyết lẻ loi trơ trọi, đứng ở chính giữa ngã tư đường, cùng nhau phát ra tiếng kêu sắc bén.
Báo tin cho người chủ sáng tạo ở nơi xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận