Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1215: Dễ quên

- Bản thân David đã mất kiểm soát trong đấu trường trên bầu trời. Hai bên đã chiến đấu hàng trăm hiệp, chỉ đơn thuần dựa vào cận chiến, một cước duy nhất đã san bằng cả đấu trường tỉ võ, nhưng cuối cùng vẫn là thua vì mất kiểm soát.
- Hôm nay hai nhóm này chắc không phải là hẹn đánh nhau chứ?
- Ô hô.
Vạn Lý Phong Đao nhướng mày nhìn hai bên đang dần tới gần, lôi kéo em trai đầu voi Ma mút lùi về phía sau mấy bước.
Lý Ngang cũng lùi lại một khoảng nhất định, di chuyển lòng bàn tay, từ trong nhẫn natri lấy ra nửa quả dưa hấu đông lạnh, thuận tiện dùng giả kim thuật chia thành hai miếng, cắt một miếng đưa cho em trai đầu Ma mút của anh Tiểu đao.
Bản thân mình thì vừa ăn dưa, vừa quan sát hai đội, thì thầm:
- Đánh nhau, đánh nhau!
Quần chúng ăn dưa xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, nhưng David, người là trung tâm của tầm nhìn, lại không để ý lắm, anh ta chỉ cười kể chuyện tiếu lâm cho thiếu nữ tóc hồng tên Dawn kia, chọc cho người sau mặt mày rạng rỡ.
Khi khoảng cách dần thu hẹp lại, mới quay đầu nhìn về phía đám người Syndicate kia.
- Chào buổi chiều mọi người.
David nở nụ cười hoàn mỹ tao nhã, thản nhiên nói:
- Lại gặp mặt.
Thái Hạo híp mắt, trả về một nụ cười ôn hòa, lạnh lùng nhìn tên mất tự chủ một cái, lời gì cũng không nói, rất không nể mặt mũi.
Thật là ngông cuồng nha.
Đây là suy nghĩ của người qua đường và Thạch Tượng, Lư Ngư dường như chú ý được biểu tình trên khuôn mặt của Thạch Tượng, nhếch miệng nở nụ cười, hơi đưa đầu qua cạnh Thạch Tượng, thấp giọng giải thích:
- Nhị sư huynh là cuồng ma võ, trước khi trở thành võ sĩ thì rất có năng lực thi đấu, sau khi trở thành cao thủ thì luyện tập lại càng liều mạng hơn.
- Đợi đến khi anh ta càng ngày càng mạnh hơn, thì không có người nào có thể đánh bại được hắn, thậm chí ngay cả giáo viên cũng chê hắn phiền, vì vậy hắn đã mô phỏng trận chiến trong đầu.
- Tưởng tượng ra chính mình đang cầm những vũ khí khác nhau, chiến đấu trên những sân bãi khác biệt, ở trong những trạng thái khác biệt.
- Mỗi ngày đều tiến hành hơn trăm lần chiến đấu tưởng tượng, sau khi đánh xong còn phải nghiêm túc suy ngẫm, xem chính mình có vấn đề nào không.
- Trong đầu của hắn tràn đầy những tài liệu chiến đấu, rất thờ ơ với thế giới bên ngoài.
- Cho nên chỉ có thể nhớ được những việc quan trọng, và những việc xảy ra gần đây.
- Nói tóm lại, Nhị Sư Huynh của chúng ta, anh ấy ...
- Đãng trí?
Thạch Tượng vô ý thức bổ sung thêm, Lư Ngư vội vàng lui về phía sau nửa bước, có chút chột dạ xua tay nói:
- Đây là ngươi tự mình nói, cẩn thận một chút kẻo bị Nhị sư huynh nghe được.
- Ừm ... nhưng mà nghe được cũng không có sao, chỉ cần ngươi chạy đủ nhanh, qua bốn ngày năm ngày sau anh ấy sẽ quên mất chuyện này...
Người qua đường chỉ nói Thất Khống kiêu ngạo như vậy.
Còn Thạch Tượng thì trợn mắt há hốc mồm, người đồng dạng biết được nội tình Phù Thủy, đầu thằn lằn Nesser, thiếu niên áo trắng LAN và những người khác, thì có chút lúng túng quay đi chỗ khác, hoặc là gãi gãi đầu.
Không cần phải nói, Nhị Sư Huynh hẳn là đã tuyệt đối quên mất nhân vật David này, quên rằng mình đã từng treo người ta lên đánh qua một lần, lúc này chắc hẳn là đang từ từ nhớ lại đây.
Quá lúng túng...
Hiện trường trong chốc lát nhất thời rơi vào im lặng, cuối cùng vẫn là Umberlee từ trường phái lạc quan phá vỡ im lặng, nhìn về phía David cùng những người khác, cười ha hả nói:
- Các người tới đây mua đồ sao?
- Đúng vậy.
Thiếu nữ loli xinh đẹp tóc ngắn màu hồng [Dawn] gật đầu một cái, cười nhẹ nói:
- Vòng áp chót sắp đến rồi, nếu không chuẩn bị trước, chắc có thể sẽ bị loại ngay lập tức.
- [Thế giới thất lạc] là chương trình tiếp sóng toàn cầu, nếu như bị tất cả mọi người quan sát mà không thể tăng cấp, vậy thì sẽ rất xấu hổ rồi.
- Sẽ khiến cho nhóm người hâm mộ của tôi thất vọng nha.
Người bình thường khi thêm từ "nha" vào cuối câu, sẽ trông rất giả tạo.
Nhưng khi [Dawn] nói chuyện thêm từ "nha" lại không hề khiến người ta khó chịu - có thể là do ngoại hình và khí chất của cô ấy, thực sự rất là ngây thơ và dịu dàng ...
Tất nhiên, sự ngây thơ và dịu dàng ở đây chỉ giới hạn ở bên ngoài.
Chỉ có kẻ ngốc mới nghĩ rằng người chơi xếp hạng thứ 17 sẽ là một cô gái mềm yếu tay trói gà không chặt.
Bởi vì cái gọi là tóc càng bết, đánh người càng ác.
[Dawn] sử dụng cơ chế triệu hồi và lái cơ giáp làm hệ thống sức mạnh, cô ấy chính là sức mạnh chiến đấu hàng đầu của Tập đoàn Công nghiệp nặng Châu Âu, trong cửa ải đấu trường trên không và giai đoạn thi đấu hành lang đã chứng tỏ thực lực của bản thân mình.
Còn nói về fan hâm mộ của cô ấy ...
[Dawn] Trong thế giới thực vẫn là một blogger video trên Youtube, thường đăng tải vlog về khả năng điều khiển cơ giáp của mình, số lượng người hâm mộ cô ấy đã vượt quá 10 triệu người.
Hầu hết bọn họ đều đến để xem cô gái dễ thương, chỉ một phần nhỏ là thực sự đam mê cơ giáp, nhìn xem cô lái cơ giáp mà chảy nước miếng.
Con gái đâu phải chỉ có cao mới dễ nhìn!
Lái một cỗ cơ giáp hình người khổng lồ hai chân, lao đi vùn vụt ở trong vũ trụ, sử dụng kiếm và đại pháo để làm nổ tung những sinh vật dị dạng ngoài hành tinh, mới là lãng mạn của đàn ông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận