Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1217: Đấu trường

Phía sau David, một người đàn ông có thân hình cao lớn mạnh mẽ, đeo mặt nạ đầu lâu, mặc một chiếc áo choàng màu đỏ vàng, có mái tóc dài màu đỏ lên tiếng.
Anh ta trầm giọng nói:
- Vì theo đuổi chiến thắng cuối cùng, mà khai thác một số kế hoạch thận trọng, ta cũng không nghĩ đây là một hành vi hèn nhát.
- Ngược lại là các vị ở Syndicate đây, các vị cũng nên rất rõ ràng, được xếp vị trí thứ ba, tư, năm, sáu trên bảng thành tích, đều là loại quái vật nào?
- Không suy nghĩ đến việc liên thủ một chút sao?
Người đàn ông đang nói là [Agares], của công ty sinh vật khoa học kỹ thuật Gen-Sys, người đứng thứ 12 trong danh sách sức mạnh chiến đấu cá nhân.
Liên thủ?
Sắc mặt của đám đông quần chúng đang ăn dưa xung quanh bắt đầu biến hóa, nếu như Tập đoàn công nghiệp nặng Châu Âu và Syndicate cùng liên thủ lại, chỉ sợ sẽ long trời lở đất.
Bọn hắn dám làm như thế, thì Đặc Sự Cục liền dám đến chỗ Michael, biến Thế giới thất lạc trở thành một cuộc hỗn chiến.
- Không cần liên thủ.
Thất Khống nhàn nhạt liếc nhìn bọn họ một cái, lãnh đạm nói:
- Nhiệm vụ và mục đích của chúng ta khác với các người.
- Hơn nữa, chúng ta cũng có lòng tin sẽ giành chiến thắng trong trận đấu này.
- Thật sao?
Đứng sau lưng [Agares] , một thanh niên lầm lì có đôi mắt xám xịt, để ngực trần, mái tóc đen dài, trên làn da màu ô liu có đầy những hình xăm kỳ lạ, đột nhiên nói:
- Tố Nghê Sanh, rất mạnh, không hề yếu hơn ngươi.
Hắn là người xếp hạng 8 Abel , đến từ Prometheus, Tố Nghê Sanh mà hắn nói tới, chính là người chơi thần bí thứ sáu của Dị Học hội.
- Ồ?
Thất Khống liếc nhìn Abel một chút.
- Anh gặp rồi?
- Ở bên trong hoàn cảnh hành lang.
Abel chậm rãi gật đầu, không chút biến sắc nói:
- Có đến hơn 50 người chơi, có khả năng ngay cả gặp còn không thể gặp được cô ta.
- Xùy, nói nhảm.
Phù Thủy hừ lạnh một tiếng, hai tay khoanh trước ngực, không quan tâm nói.
Cô ấy bây giờ xếp thứ năm mươi ba, bình thường lúc huấn luyện trong đội, cũng thường xuyên đánh trúng mất Thất Khống cùng Thái Hạo, ngẫu nhiên còn có thể có nắm chắc bảy đến tám phần khi đánh với Cuồng Nhiên Hoả, Umberlee .
Mặc dù bảng xếp hạng mười người đứng đầu là một thế giới khác, nhưng nói năm mươi năm về sau, vẫn không thể đụng tới vị trí thứ sáu Tố Nghê Sanh, vậy thì có chút vớ vẩn.
Bản thân Abe là vị trí thứ tám, cách vị trí thứ sáu Tố Nghê Sanh lớn như vậy?
Đây chẳng phải nói là Tố Nghê Sanh còn mạnh hơn Thất Khống? Hệ thống trò chơi có lỗi?
- Cũng không phải nói nhảm.
Bên cạnh Abe, một người đàn ông mặc âu phục, tóc ngắn màu đen, tròng mắt màu lam, chỗ mi tâm khảm một viên thủy tinh hình thoi màu lam, cười khổ nói:
- Mấy người không có trải qua cảm giác chạm trán với nàng. Bị áp chế toàn diện, không có một chút cơ hội đánh trả, tôi chỉ trải qua khi đối mặt với Michael. Tôi có chút hoài nghi, nàng liệu có phải đối thủ của chúng tôi lần này hay không ...
Người nói chuyện là một nam thanh niên, là Cain xếp thứ mười ba, cũng đến từ phòng thí nghiệm Prometheus, tướng mạo giống Abe đến mấy phần.
Có lẽ là huynh đệ?
- …
Nghe Cain nói, Thái Hạo vô thức híp mắt lại, sau khi suy nghĩ một phen, liền lắc đầu, ôn hoà cười nói:
- Thật ra đây là một chuyện tốt, không phải sao? Cường giả càng nhiều, ở chỗ Michael, khả năng đoạt thức ăn trước miệng cọp của chúng ta càng lớn.
- Chỉ sợ Michael sẽ không để cho tất cả mọi người thoải mái tấn cấp.
Một người da ngăm đen, vóc người thấp bé khoảng một mét sáu, mang mặt nạ tái nhợt híp mắt, quàng khăn tàn tạ, thấp giọng nói:
- Chờ đấy … Nếu Michael thật sự tin tưởng Liên minh Siêu nhiên Toàn cầu, cô ta sẽ không hạ thủ lưu tình.
Người này đến từ Tập đoàn công nghiệp nặng Châu Âu Thực trang đồng cấu , âm thanh giảm đi , hiển nhiên là không đồng ý thái độ lạc quan của Syndicate.
Hai bên đều không hài lòng, trong lúc nhất thời rơi vào trầm mặc.
- A, thời gian không còn sớm.
David giống như là nhớ ra cái gì đó, ngẩng đầu cười nói:
- Chúng tôi còn có việc, đi trước . Gặp ở đấu trường.
- Ừm.
Thái Hạo gật đầu một cái, nhìn bóng lưng mấy người David rời đi như có điều suy nghĩ, sau đó cùng Thất Khống giao lưu vài câu ngắn ngủi, liền dẫn sư đệ sư muội rời khỏi con đường này, hướng về hướng thương thành đi.
Lúc gần đi Phù Thủy còn dừng lại liếc Lý Ngang một cái, rõ ràng nhận ra đây là người mặc áo choàng trắng lấy vỏ dưa hấu sót lại trên mặt nạ đầu rồng, chính là Lý Ngang. Nhưng cũng không đến nói chuyện, quan hệ hai người còn không có quen biết đến mức đó.
- Này, nhìn cái gì đấy, đi thôi.
Cuồng Nhiên Hoả kêu Phù Thủy một tiếng, người sau quay lại, kêu một tiếng:
- Tới.
Sau đó ôm Miêu Miêu Đầu hoàn toàn không có cảm giác tồn tại, bước nhanh đuổi kịp.
- Vừa rồi nhìn cái gì đấy?
Cuồng Nhiên Hoả có quan hệ không tệ với Phù Thủy, Chủ yếu bởi vì hai người chiều cao tương đương, Cuồng Nhiên Hoả nói chuyện với nàng không cần ngẩng đầu lên, thuận miệng hỏi:
- Gặp phải người quen?
- Coi như quen biết.
Trong đầu Phù Thuỷ hiện lên bóng người mặc áo bào trắng đầu rồng, chậm rãi nói:
- Lý Nhật Thăng, cô biết không?
Cuồng Nhiên Hoả nháy nháy mắt:
- Ai?
Phù Thuỷ bất đắc dĩ nói:
- Ông chủ cửa hàng Vô Cấu Dung Lô.
- A a, là người kia.
Cuồng Nhiên Hoả có ấn tượng, ngoẹo đầu nói:
- Cửa tiệm kia rất biết kiếm tiền, ông chủ cũng tấn cấp thứ ba. Tôi xem tin tức Hiệp hội đưa ra, hắn khả năng trong top 70? Làm sao vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận