Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1238: Tâm tình

Trong vòng 3 hơi thở, Phù Thủy đã phóng ra 6 pháp thuật không trí mạng, các mặt dây chuyền trên cổ hai tay, trong nháy mắt thiếu đi 6 cái.
Một lượng lớn con lừa máy móc, bị vây ở trong sương mù, tường cát, trên thân bị bụi màu bao phủ, chiếu sáng cả không gian, mở rộng tầm mắt Phù Thủy, đồng thời, cũng làm cho cô ấy chú ý tới, xa xa, hàng vạn con lừa mang cưa xích trong đường ống đang leo ra ngoài.
Không chút do dự, Phù Thủy lập tức đạp lên người máy quét rác bay ra phía sau, đây là sân nhà đối phương, đánh tiếp hoàn toàn không có ý nghĩa.
Cô ấy nhanh chóng đi xuyên qua khu nhà cấu trúc quỷ dị, những con lừa máy móc lũ lượt theo sát phía sau. Những thứ này tạo hình cổ quái, thực lực mỗi con cũng không mạnh, nhưng số lượng gần như vô cùng vô tận, giống như bầy kiến vỡ tổ.
Dựa vào khả năng di chuyển linh hoạt của người máy, cùng tác dụng hiện hình của Bụi màu lấp lánh nhắc nhở, Phù Thủy một đường chạy trốn gần ba mươi phút, trong lúc đó nhìn thấy nhiều sinh vật hình thù khác biệt quỷ dị.
Hình thể, hình dạng, tập tính sinh hoạt hoàn toàn khác biệt, hơn nữa giữa chúng dường như không đồng nhất với nhau. Con lừa đầu người ban đầu bị bọ cạp máy móc và những sinh vật hình bọ cánh cánh cứng máy móc công kích, ba bên chiến làm một đoàn, lúc này mới cho Phù Thủy cơ hội thở dốc, để cho cô ấy trốn vào kẽ hở âm u chật hẹp ở giữa hai vách tường.
- Máy trinh sát, biến mất.
Sắc mặt Phù Thủy có chút tái nhợt, vừa uống ma dược bổ sung ma lực, vừa nhìn máy trinh sát dần biến mất, yên lặng thầm nghĩ:
- Rốt cuộc đây là xảy ra chuyện gì? Trên người của ta không phải trang bị hạt phát xạ xác minh thân phận sao? Làm sao vẫn bị tấn công bởi sinh vật bản địa? Chẳng lẽ thắt lưng này, không phải là bảo bối, mà là mồi nhử? Dụ những sinh vật quái dị đuổi theo ta? Thế cũng không đúng, ta trốn ở chỗ này, bọn chúng lại không có phát hiện…
Đinh linh !
Chuông gió buộc ở hông đột nhiên hướng phía sau vung vẩy, tự động phát ra tiếng vang,
Lông tơ toàn thân Phù Thủy nổi lên, bỗng nhiên xoay người, chỉ thấy một đốm sáng màu đỏ trên ngực mình.
Nguồn phát ra điểm sáng, là ở chỗ rất xa, từ tia laser ở súng ngắm của một cô gái mặc đồng phục chiến đấu bạch kim song sắc hoa lệ.
Lực chiến cá nhân xếp hạng bảy mươi tư, Cục tâm lý học GRU, Bắc Phong Chi Thần ....
Đinh linh !
Chuông gió một lần nữa vang dội, âm thanh càng thêm sắc bén gấp rút.
Phù Thuỷ vô ý giơ tay lên cánh tay, trên cổ tay mười mấy mặt dây chuyền phát ra ánh sáng nhỏ yếu, một giây sau tự động bốc cháy, ra lệnh ma lực tạo thành ma pháp tràn ngập cả vùng không gian.
- Không nên động.
âm thanh từ tính lười biếng mập mờ, ở phía sau vang lên.
Phù Thuỷ không xoay người, dùng chức năng người máy quét rác thông qua camera truyền hình ảnh tới não, thấy rõ dáng vẻ của người phía sau.
Đó là một người cô gái người Caucasus gầy cao ngất, tóc quăn màu vàng kim chải ở sau lưng, buộc đuôi ngựa, bên ngoài khoác một chiếc áo gấu bắc cực của bộ đội không quân VDV, bên trong mặc bộ đồ đỏ sậm như rượu vang, ở giữa hai ngón tay kẹp điếu thuốc lá đốt được một nửa, nửa bên mặt trái lãnh diễm, ưu nhã, tinh xảo, giống như thanh kiếm hoa lệ chói mắt.
Mà nửa bên mặt phải...
Thì hiện đầy vết tích bị bỏng dữ tợn đáng sợ, da dẻ nâu đen nhăn nheo, trái ngược hẳn với mặt bên trái.
Cũng đến từ Cục tâm lý học GRU, lực chiến cá nhân xếp hạng mười tám, Balalaika ...
Tâm tình của Phù Thủy, giống như tàu Titanic hạ xuống, hạ xuống…
Chỉ một Bắc Phong Chi Thần, đã rất khó đối phó, nữ nhân kia có thể từ trong không trung triệu hồi ra tên lửa đạn đạo, hoả pháo, súng máy hạng nặng, pháo máy súng ống hiện đại, cùng với một số vũ khí cá nhân tương lai gần đáng sợ. Khi đối phó, nhất định gây ra động tĩnh to lớn, thu hút những sinh vật dị dạng có mặt khắp nơi.
Mà người kia, Balalaika, là người mạnh nhất Cục tâm lý học GRU.
Thời điểm ở hành lang uốn khúc trong đấu trường Thiên Không, đám người Syndicate trao đổi qua về đối thủ bọn họ gặp, Phù Thủy vẫn nhớ kỹ đánh giá của Thái Hạo đối với Balalaika.
- Nữ nhân kia? Ừm, nàng thật lợi hại. Ta mặc dù đơn đấu thắng nàng, nhưng cả hai chúng ta ai cũng không có đánh nghiêm túc, thực lực thật sự của nàng tuyệt đối không chỉ đứng thứ mười tám. Nếu như các ngươi ai đơn độc gặp nàng, Ngoại trừ Thất Khốn thì tốt nhất vẫn nên chạy trốn, hoặc kêu cứu những người khác ...
Thái Hạo xem như là môn đồ thủ tịch của Syndicate, sẽ rất ít cho người ngoài đánh giá cao như vậy, bọn người Phù Thủy đối với điều này càng có ảnh hưởng khắc sâu.
Răng rắc.
âm thanh nạp đạn, từ sau lưng truyền đến.
Balalaika hai mắt không có tinh thần gì nửa híp, khóe miệng ngậm thuốc lá, hai tay cầm khẩu súng lục tự động Kỳ kim APS, họng súng chĩa vào lưng Phù Thuỷ.
Rõ ràng là trong linh thức dò xét khẩu súng lục tự động đó không có gì lạ, không có bất kỳ dao động sức mạnh siêu phàm nào và cũng không kích hoạt bất kỳ cảnh báo cho thiết bị bảo vệ nào.
Nhưng trong lòng Phù Thủy lại gióng lên hồi chuông báo động lớn, toàn thân lông tóc dựng đứng, sinh ra cảm giác bị động vật ăn thịt nhìn chằm chằm.
Sẽ chết.
Bị súng kia bắn trúng, sẽ chết.
- ...
Động tác Phù Thủy cứng tại chỗ, mặt dây chuyền trên cổ tay phát ra hào quang nhỏ yếu, dần dần lờ mờ.
Cô ấy chậm rãi nâng hai tay lên, biểu thị chính mình không có địch ý, đồng thời nhìn Bắc Phong Chi Thần ở phương xa, mặt không biểu tình nói:
- Trên người ta có thiết bị cảnh báo tự động. Nếu như chịu uy hiếp trí mạng, ta mất đi ý chí tự do, độc lập và tỉnh táo, trong nháy mắt, nó sẽ cưỡng chế ta tỉnh lại, để cho ta tự động đầu hàng rời khỏi trò chơi. Cho nên bất luận các ngươi muốn làm gì, cũng không thể uy hiếp được ta, cùng lắm thì ta trực tiếp rời khỏi.
- Phải không, vậy ngươi như thế này sao không trực tiếp rời khỏi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận