Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1310: Quyết tâm (4)

Nó rống lên một tiếng, bàn chân giẫm mạnh lên tấm kim loại bay lơ lửng.
Tấm kim loại bay lơ lửng lập tức thay đổi phương hướng, bay lên trên cao, sau đó vừa ngăn cản lưỡi hái đang bổ xuống của Agares, vừa đột nhiên xông về phía trước, đâm vào Agares khiến hắn đập mạnh vào tường.
Đoản Diện liên tục chỉ tay, khống chế một tấm kim loại hình vuông áp chế Agares, bốn góc của tấm kim loại cong về phía sau, cắm sâu vào bức tường, khóa chặt Agares… Kỹ năng ‘sức mạnh quyết tâm’ chỉ có thể giúp Agares chống lại lĩnh vực trọng lực, chứ không thể ngăn cản hiệu quả vật lý được tạo ra bởi các vật thể do lĩnh vực trọng lực điều khiển.
Ầm!
Đoản Diện giậm chân một cái, Abe đang giữ xiềng xích ở phía sau lưng chỉ cảm thấy như đột nhiên có mấy chiếc xe tăng đè lên người mình, máu tươi bị rút ra khỏi mạch máu dưới trọng lực bàng bạc.
Máu tươi phun ra ngoài như thể vô hạn, nhuộm đỏ toàn thân.
Cánh tay phải vang lên một tiếng “răng rắc”, lìa ra khỏi khuỷu tay.
Một nửa cánh tay phải đột ngột rơi xuống đất hệt như đổ thủy ngân, lún sâu vào trong mặt đất kim loại, hơn nữa còn đang không ngừng chìm xuống. Trên gương mặt của Abe vẫn không có biểu cảm gì, hắn đột nhiên vung tay trái sang phải, dùng một tay gắt gao nắm lấy hai sợi dây xích đen như mực, không cho Đoạn Diện bất cứ cơ hội chắp tay nào.
Chính là, bây giờ.
Quả cầu tia chớp đã tụ lực hồi lâu trong tay David nhẹ nhàng bay về phía trước, nhìn có vẻ chậm nhưng thực tế lại rất nhanh, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách trăm mét, vút qua Đại Hắc Thiên và Kiến Vương, đánh thẳng về phía lồng ngực Đoản Diện.
Quả cầu tia chớp chạm đến lồng ngực Đoản Diện, sau đó nhanh chóng bị ép lại rồi sụp đổ, mãi cho đến khi biến thành một chấm nhỏ tỏa sáng rực rỡ như mặt trời. Dịch chuyển, phân giải, tái tổ hợp, mục nát, sụp đổ, mở rộng, cuối cùng… nổ tung.
Bùm!
Ánh sáng, ánh sáng chói lòa.
Trong không gian kín mít tối tăm không có mặt trời, nó tỏa sáng rực rỡ hơn bất cứ thứ gì.
Nhiệt độ cao và áp suất cao nhanh chóng bành trướng, tia sét hệt như cành cây lan tràn khắp nơi. Kiến Vương trong bộ giáp rơi xuống hệt như một chiếc lá rụng trong gió, ngã ngược về phía sau rồi đập mạnh vào tường. Cho dù là có mặt nạ giáp che chắn, hắn vẫn cảm thấy đôi mắt của mình nhói đau vì ánh sáng chói lòa, căn bản không thể mở ra được.
Hai tai hắn cũng ù lên từng đợt, hoàn toàn không thể nghe thấy âm thanh của thế giới bên ngoài.
Sau khi vung ra đòn tấn công này, David khuỵu một chân xuống, nửa quỳ trên mặt đất, gương mặt tái nhợt, lồng ngực phập phồng dữ dội, thở gấp một cách khó khăn.
David đã đeo kính râm chống ánh sáng mạnh trước đó, cho nên bây giờ hắn là người khôi phục thị lực đầu tiên.
Cuộc tấn công vừa rồi vốn dĩ là chuẩn bị cho Michael.
Không chỉ có hiệu ứng đặc biệt ‘thẩm phán trường lôi’ của Thẩm Phán trường mâu, mà còn có các hiệu ứng chủ động của một số trang bị phẩm chất cao được buff thêm và sự gia tăng đáng kể của hệ thống sức mạnh bản thân David.
Dưới các loại cường hóa, uy lực sinh ra từ vụ nổ của quả cầu tia chớp như dùng thìa múc kem, tạo thành một cái hố sâu hình bán nguyệt trên mặt đất.
Kiến Vương và Đại Hắc Thiên vừa mới chạm phải rìa ngoài làn sóng xung kích của quả cầu tia chớp đã hất bay vào tường, tạo thành một vết lõm hình người, trong khi đó Abe cách trung tâm xung kích gần nhất, lập tức biến mất tại chỗ…Cả cơ thể hắn cắm sâu vào bức tường cách đó không xa, một nửa cánh tay phải bị gãy mất một nửa để lộ xương trắng hếu.
Máu tươi đọng thành vũng dưới chân hắn.
Còn về Đoản Diện…“Hộc… hộc…”Là một trong bốn tướng lĩnh yêu ma, lúc này đây nó lại đang quỳ trên mặt đất, lồng ngực lõm xuống máu thịt be bét, xuyên qua lớp lông cháy sém và quăn lại trên bề mặt cơ thể và thịt nát rơi xuống vương vãi chưa kịp xử lý có thể mơ hồ nhìn thấy xương cốt gãy vụn trong lồng ngực và trái tim đang đập thình thịch.
Hai chân nó run lẩy bẩy, cơn đau nhói truyền tới từ tứ chi đâm thẳng lên não.
Đoạn Diện dựa vào ý chí của bản thân, lảo đảo đứng dậy.
Nó nhìn David ở phía xa, ánh mắt không buồn không vui, hai tay lặng lẽ chắp lại thành hình chữ thập. Ầm…Chấn động vô hình vô chất lấy hắn làm trung tâm, lần lượt chồng chất lên nhau, chậm rãi khuếch tán.
Những nơi nó đi qua, bất kể là đống kim loại đổ nát hay là khối bê tông thì đều bị trọng lực hỗn loạn nghiền nát thành mảnh nhỏ, trở thành những vật chất cơ bản nhất.
Đại Hắc Thiên cách hắn gần nhất bị làn sóng chấn động cuốn bay, nửa người trên với bốn cánh tay ở lại trên tường, còn nửa người dưới từ thắt lưng đổ xuống bị đứt đoạn một cách khó hiểu.
Khuôn mặt hắn cứng đờ lại, cả người biến mất ngay tại chỗ.
Không biết là hắn chết rồi, hay là đã lựa chọn đầu hàng từ bỏ thi đấu trước khi chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận