Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1337: Nổ vang (2)

‘Thời gian cooldown: 5 phút’.
‘Điều kiện trang bị: Có con’.
‘Ghi chú: Khi sử dụng hiệu ứng đặc biệt, cần chủ động gọi tên mục tiêu bắt bóng, đồng thời nhận được sự chấp thuận của bên kia’.
‘Ghi chú: Đại thuật sư Wyatt tại Thiên Không thành thường ngày quyền cao chức trọng, công việc bận rộn, không có thời gian dành cho gia đình.
Một ngày nọ, sau khi đọc xong một bài viết về tác động tiêu cực sinh ra từ gia đình, hắn đã rút ra một bài học xương máu, quyết định nghiên cứu và chế tạo một cây gậy bóng chày có thể chắc chắn đánh trúng, cùng con gái giành được chiến thắng trong giải đấu bóng chày lần thứ 33 của trường tiểu học tại Thiên Không thành’.
Cây gậy bóng chày kim loại tương đối nhẹ này sở hữu khả năng ‘chắc chắn trúng đích’ ở một mức độ nhất định.
Tất cả mọi người đều biết, ngay cả trong Trò Chơi Giết Chóc, đạo cụ có quy luật nhân quả luôn có vị trí đứng đầu về mức độ thần bí.
Từ những thứ như Phúc Linh dược có tác dụng giúp người ta cảm thấy may mắn, mọi việc suôn sẻ sau khi uống, cho đến những thứ như Tứ Xuyên Tử Cức thương có khả năng chắc chắn đâm xuyên qua tim kẻ địch, hoặc là giáo Gungnir bách phát bách trúng, hoặc là bốt điện thoại có thể sáng tạo ra thế giới như mong muốn, hoặc là Nghịch Quang kiếm nhất định sẽ tấn công trước…So với đạo cụ trên, ‘gậy bóng chày dùng để giao lưu giữa cha mẹ và con cái trong gia đình’ có khá nhiều hạn chế không được ghi trong ghi chú.
Ví dụ như không thể đánh bay những vật thể quá nặng hay quá sắc bén so với vật liệu của gậy bóng chày;
Cự ly bay phụ thuộc vào sức mạnh của người sử dụng, thế nhưng lực vung quá mạnh sẽ lập tức làm hỏng gậy bóng chày vì bản thân gậy bóng chày không thể nhận được cường hóa từ các đạo trụ trang bị khác hay sức mạnh siêu phàm;
Nếu như không tồn tại khả năng xảy ra trong phạm vi định luật vật lý, vậy thì hiệu ứng sẽ không thể phát huy, chẳng hạn như cố gắng đập một quả bóng bàn xuyên qua bức tường hợp kim của căn phòng, đánh trúng mục tiêu phía sau bức tường;
Dựa theo vô số lần thử nghiệm và tính toán của Cự Tử, chính xác thì luật nhân quả của cây gậy bóng chày này cho phép người sử dụng điều chỉnh góc độ và lực vung chày theo các nhân tố bên trong và bên ngoài, từ đó đạt được hiệu quả chắc chắn trúng đích.
Giống như quả bóng thần kỳ trong thi đấu bóng đá, chỉ cần về mặt lý thuyết có thể thực hiện được, vậy thì nó có thể lặp lại vô số lần.
Có lẽ vấn đề duy nhất chính là, trang bị này có hạn chế khi sử dụng, yêu cầu gọi tên mục tiêu bắt bóng và nhận được sự đồng ý từ mục tiêu đó…Cự Tử đang bị cuốn vào trong lốc xoáy cát bụi lập tức đưa mắt nhìn khắp chiến trường.
Tình hình không mấy lạc quan.
Sau khi nhận được sự hỗ sợ từ lượng linh khí cuối cùng của thư sinh, tốc độ điều khiển phi kiếm của Đan Thần Tử tăng mạnh.
Sau nhiều trận chiến khốc liệt, Thái Hạo - người không hề có cơ hội để nghỉ ngơi, sắc mặt trắng bệch, chỉ có thể điều khiển con rồng khí để miễn cưỡng phòng ngự; Tinh Vân dùng chiêu Tinh Thể Giam Cầm để khóa chặt một thanh phi kiếm trong một tinh thể màu đen hình cầu, mãi cho đến khi linh lực cạn kiệt rồi đầu hàng và rút lui khỏi trận đấu; Liễu Vô Đãi và con golem máy móc do nàng điều khiển phải đối mặt với ba bóng ảnh La Hán phẫn nộ giống như ba tòa nhà cao tầng… Liễu Vô Đãi rút mũi tên cấp hoàn mỹ có tên là ‘Đãng Ma Diệt Tà’ ra, giương cung rồi bắn đi.
Mũi tên Đãng Ma Diệt Tà tỏa ra khí thế sát phạt, va chạm với Kim Cang xử trong tay bóng ảnh La Hán, khiến hai bên cùng bị hủy diệt.
Con golem máy móc có tên là Hạo Kiếp Tàn Dương trút nốt chút năng lượng cuối cùng, bắn ra một quả pháo ánh sáng, cũng hủy diệt được một bóng ảnh La Hán.
Thế nhưng đối mặt với sự truy đuổi của bóng ảnh La Hán cuối cùng, Liễu Vô Đãi đã sử dụng hết mũi tên và cạn kiệt linh lực cũng chỉ có thể lựa chọn rời khỏi trận thi đấu.
Trong lúc tuyệt vọng, Cự Tử đỏ bừng mặt, để lộ ra biểu cảm có phần xấu hổ, cao giọng hét lên trước mặt máy quan sát hệ thống: “Chính Chính, bắt bóng !”
“Hả?!”
Bạch Hạo Chính cách Cự Tử gần nhất quay đầu nhìn lại, hai mắt lập tức mở to.
Hắn chỉ thấy Cự Tử đang vung gậy bóng chày, “bộp”.
một tiếng đánh trúng cái két sắt chứa hộp gỗ đựng kiếm của Đan Thần Tử.
Két sắt lăn tròn trong không trung, lập tức bị cuốn vào cơn lốc xoáy cát bụi kia.
Thế nhưng nó không bị nghiền nát, mà lại đập chính xác vào một viên đá có kích thước tương đối lớn trong cơn lốc cát bụi kia.
Bụp! Két sắt hệt như một con quay bị quất bởi dây thừng, xoay tròn với tốc độ cao, thoát khỏi sự trói buộc đến từ cơn lốc.
Nó vẽ một đường vòng cung trên không trung, cuối cùng ổn định bay vào lòng bàn tay của Bạch Hạo Chính.
Mà bản thân Cự Tử cũng thành công rút lui, biến mất trước khi bàn tay cát bụi khổng lồ kia hoàn toàn khép lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận