Người Chơi Hung Mãnh

Chương 145: Gia nhập bang phái

Dù thế nào đi chăng nữa, Tamar Riadi vẫn để thuộc hạ bí mật bán những sản phẩm mới ra thị trường.
Phản hồi lại rất tốt, không ít độc trùng thậm chí có thể dùng số tiền gấp mười lần giá trị của những sản phẩm tương tự khác để mua hóa chất mới này.
Người đưa người làm, hai bên phối hợp rất nhịp nhàng, Tamar Riadi chịu trách nhiệm sản xuất sản phẩm mới toanh này cho Santos. Đôi khi bọn họ cũng bí mật giấu đi một số sản phẩm để phân tích hóa học, cải tiến quy trình, mua bán, hối lộ.
Sau đó, họ còn chịu trách nhiệm về vận chuyển và tiếp thị ở nước ngoài.
Là một tay chân thân tín, tên béo lùn cũng cho biết rằng những thỏa thuận hợp tác của hai bên ngày càng được thúc đẩy, quan hệ mật thiết, Santos Aquino còn mang đến một phần bản vẽ khác cho Tamar Riadi.
Bản vẽ này là phiên bản cải tiến của bản gốc, quy trình thực hiện phức tạp hơn và các chế phẩm phải chuẩn bị cũng khắt khe hơn.
Nhưng hiệu quả của sản phẩm cũng mạnh mẽ hơn, thậm chí có thể đạt đến trình độ vô song trên thế giới.
Sản phẩm được mô tả trong bản vẽ mới này có tên là "Hoa quỳnh".
Việc sản xuất và đóng gói "Hoa quỳnh" càng phải trở nên bí mật hơn theo yêu cầu của Santos.
Tất cả đều được tiến hành trong một căn phòng tối trên tầng mười, và ngay cả gã béo lùn cũng không thể biết được toàn bộ quá trình như thế nào.
Hắn chỉ biết là các "Hoa quỳnh" này đã được bán ở khắp nơi trên thế giới.
Ngoài Philippines, các châu lục khác đều có khu vực sản xuất và kinh doanh "Hoa quỳnh".
Giống như là có một người hay một tổ chức nào đó đang dốc sức đẩy mạnh nó vậy.
Cho dù mục đích của những người này là thế nào, chắc chắn bọn họ cũng không phải là vì tiền, vì họ vốn không đẩy giá của "Hoa quỳnh" và các sản phẩm phụ của nó lên cao.
Nếu không những hợp chất "vô hại" này có thể cho chúng đủ tiền để xây dựng một đế chế khổng lồ.
Không suy nghĩ nữa, tên béo lùn gọi một vài thành viên của băng đảng đang cầm mã tấu đến để giúp những người phụ nữ đóng túi các sản phẩm phụ của "Hoa quỳnh".
Mặc dù hiệu quả có kém hơn một chút nhưng những hàng hóa này vẫn có thể được bán với giá cao.
Ở ngoại ô nhà máy, cánh tay phải của Tamar Riadi tên là Ka Ka hét lên trong hệ thống liên lạc:
- Alo? Alo? Đại quỷ, anh có nghe thấy tôi nói không?
Ở bên kia bộ đàm toàn là âm thanh hỗn loạn, không hề nghe thấy tiếng đáp lại.
Ka Ka chửi thầm một câu rồi nhét bộ đàm vào thắt lưng, tên béo lùn ngập ngừng đi tới hỏi:
- Ka Ka, thế nào rồi? Đại quỷ bên kia gặp phải rắc rối rồi sao?
Ka Ka quay đầu lại, ngây người nhìn đối phương một lúc, khiến người kia cảm thấy rất sợ hãi, cả người cứng đờ lại.
Ka Ka là con bài đắc lực của Tamar Riadi, từ tiểu học đã học theo môn võ truyền thống của Đông Nam Á là PencakSilat.
Một lần, bằng nắm đấm và con dao vuốt hổ, ở trong một con hẻm hắn đã giết hết mười tên côn đồ hung ác từ bang phái khác đến vây bắt mình.
Bị Ka Ka nhìn chòng chọc, tên béo lùn cảm thấy như thể hắn đang bị một con hổ rình mồi, chuẩn bị chọn người để ăn thịt.
Tim hắn đập liên hồi, dựng cả tóc gáy.
Sau khi nhìn chằm chằm một lúc, Ka Ka thu ánh mắt lại, lạnh lùng ra lệnh.
- Những hàng hóa còn lại không cần đóng gói nữa, để cho những người phụ nữ đó gửi hàng đã được đóng gói vào kho. Các ngươi lập tức gọi tất cả những người có thể đánh nhau tới đây.
- Hả?
Tên béo lùn nghe vậy thì sững sờ, chỉ biết rằng có một đội đặc công ập vào tòa nhà.
Thế nhưng rõ ràng Tamar Riadi cũng đã nhận được tin từ trước đó và sắp xếp cho người của mình tiến hành một cuộc phục kích.
Tên béo lùn khó hiểu hỏi lại:
- Chẳng phải đã tiêu diệt hết bọn chúng, chuẩn bị kết thúc rồi sao?
Ka Ka bình tĩnh nói:
- Anh lắm mồm quá.
Cả người tên lùn béo run rẩy, cúi đầu không dám nói nhiều nữa, chạy vào trong phòng sai những người phụ nữ chuyển hàng đi, yêu cầu tất cả thuộc hạ lấy súng.
Ka Ka đứng một mình ở hành lang, những thuộc hạ mà hắn ta cử xuống tầng dưới đều mất liên lạc, thậm chí còn không có một thông tin hữu ích nào được chuyển lại.
Còn hắn thì...
Ka Ka nhìn về phía xa xăm, hành lang yên tĩnh như chìm sâu vào bóng tối vĩnh cửu, và một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt xấu xí và gầy gò. Hắn đã nguyện ý sống chết trung thành và hiến dâng trái tim mình cho Tamar Riadi.
Hắn đã nguyện sẽ hết lòng trung thành với Tamar Riadi từ lúc nào?
Ka Ka nghĩ lại.
Có phải là thời điểm nhiều năm trước, ở một nhà máy bỏ hoang nơi tổ chức các trận đấu quyền anh dưới lòng đất, Tamar Riadi với tư cách là khán giả, cầm một xấp tiền đưa cho hắn đang mặt đầy máu me mà vẫn đứng sừng sững trên đài không?
Là lúc Tamar Riadi cười nhạt, mời Ka Ka gia nhập bang phái sao?
Hay lúc hắn trả tiền chữa bệnh cho người cha bị ốm nặng của Ka Ka?
Tuy Ka Ka không được ăn học đàng hoàng, thế nhưng hắn cũng không ngu ngốc như vẻ bề ngoài.
Hắn ta biết Tamar Riadi đối xử với mình tốt như vậy là vì hắn thật sự có giá trị.
Chuyện này cũng bình thường thôi, bởi vì những người vô dụng thậm chí còn không xứng để bị lợi dụng.
Từng là một hắc quyền thủ bị dìm sâu trong vũng bùn lầy không thể tự thoát ra, không một xu dính túi, trong lúc tuyệt vọng lại nhận được một chút ý tốt từ người khác thì chắc chắn sẽ hết lòng báo đáp.
Cho dù cái giá phải trả là từ bỏ quan điểm thiện ác trước đây, là sẽ phạm phải nhiều tội ác mà bản thân chưa từng nghĩ tới.
Ka Ka gầy gò, đen nhẻm, xấu xí đứng ở giữa hành lang, đằng sau hắn ta là rất nhiều thành viên băng đảng với đao dài súng ngắn đã tập hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận