Người Chơi Hung Mãnh

Chương 146: Con tin

Bịch, bịch, bịch.
Từ phía xa hành lang có tiếng bước chân vọng lại.
Tất cả lập tức cứng người, lòng bàn tay đầy mồ hôi nắm lấy súng ống, ngón tay khẽ đặt lên cò súng.
Lý Ngang mặc đồ của lính tác chiến đặc chủng, dắt một chiếc moto rất đẹp màu đỏ thẫm đi lên cầu thang.
Hắn trèo lên chiếc moto Ducati panigale V4, đeo găng tay rồi vặn tay ga.
Bùm Bùm Bùm.
Ống bô xe gầm lớn, thân xe hình giọt nước rung lên, con dã thú mạnh mẽ dữ tợn này đã sắp không nhịn được nữa rồi.
Từ phía xa, Ka Ka ngồi xổm xuống, nhặt ống phóng tên lửa cá nhân đặt dưới đất lên, nửa quỳ bóp cò súng về phía Lý Ngang.
Pằng.
Một ngọn lửa lớn phụt ra từ phía sau bệ phóng tên lửa, bay khỏi chỗ của Ka Ka và các thành viên băng đảng đứng gần đó.
Nhưng tiếng đại bác này cũng giống như là một tín hiệu khiến đám giang hồ đang tụ tập ở giữa đồng loạt xả đạn về phía cuối hành lang.
Những đầu đạn lần lượt lao vun vút với tốc độ khủng khiếp, nghe giống một trận mưa lớn như trút nước.
Lý Ngang nhìn cơn mưa đạn rồi vặn ga hết cỡ.
Lốp của chiếc Ducati panigale V4 quay điên cuồng với lực kẹp cực lớn khiến toàn bộ chiếc mô tô lao đi như một con ngựa hoang.
Lúc này, hắn giống như Đôn Ki-hô-tê thách thức cối xay gió, phóng vọt về phía làn đạn chết chóc.
Moto lao như bay về phía trước, trong khoảnh khắc sắp va chạm với cơn mưa đạn kia, Lý Ngang ngay lập tức lấy ra một tấm chắn từ trong thanh ba lô.
Mặt trước của tấm chắn có hình tam giác, hình dáng tổng thể lớn hơn tấm ván cửa một chút, được tạo thành từ hai tấm thép đồng chất cường độ cao, dày 10 li ghép với nhau theo góc 60 độ.
Chỗ nối ở giữa được đỡ bởi một vài ống thép ngắn.
Tại giữa chỗ nối có một ống thép dài, hình ren, kéo dài xuống dưới theo đường chéo, có tác dụng như một giá đỡ cho Lý Ngang. Bên dưới tấm chắn còn được hàn ba cái ròng rọc.
Phía trên mỗi ròng rọc còn có một tấm thép kéo dài song song với mặt sau và giao với chuôi ống thép có ren ở trung tâm của tấm chắn. Mỗi cái ròng rọc cũng được hàn ở giao điểm, có nhiệm vụ tạo sự ổn định cho phần phía sau.
Tấm khiêng nhân tạo có hình thù kì quái giống như rùa đất này là do Lý Ngang tự chế tạo ra, tốn khá nhiều thời gian và công sức.
Tác dụng duy nhất của nó là ngăn những viên đạn bắn chính diện.
Giống như bây giờ vậy.
Lý Ngang thả tay nắm xe máy ra, dùng một tay đẩy tấm chắn, tay kia lấy ra khẩu súng trường tấn công SCAR-H và bắn về phía đạn tên lửa.
Một loạt đạn được đục chính xác trên đầu đạn tên lửa hình cung.
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, giữa hành lang tóe ra ánh lửa chói mắt.
Sóng xung kích bật ra làm rung chuyển không gian, các thành viên băng đảng ở đầu hành lang bên kia cảm thấy tóc mình bị hất tung ngược ra phía sau.
Làn khói mù mịt che hết tầm nhìn.
Trong biển khói, tiếng động cơ xe máy vẫn gầm rít nặng nề.
Ka Ka không nói một lời, ném tên lửa cho thuộc hạ bên cạnh để nạp đạn, hắn nhanh chóng nhặt súng lên và tiếp tục xả đạn về phía Lý Ngang ở cuối hành lang.
Chiếc moto và tấm khiên thép hình tam giác giống như chiến mã và ngọn giáo của Đôn Ki-hô-tê vậy.
Cuối cùng, "Kỵ sĩ" đã phải trực tiếp đối mặt với mưa đạn.
Keng, keng, keng, keng.
Tuy đạn liên tục bắn trúng nhưng đều bị hạ gục trước tấm khiên dày 10 li, bật đi khắp nơi, khoét hết lỗ này đến lỗ khác trên tường.
Chiếc mô tô lao đến tuy gặp chút cản trở, nhưng Lý Ngang vẫn tiến về phía trước trong tiếng gầm rú của động cơ.
Hắn băng qua chỗ sàn nhà bị vỡ tan bởi vụ nổ tên lửa, xuyên qua làn khói dày đặc, lao đến giữa hành lang.
Lý Ngang đột nhiên đẩy tấm chắn thép về phía trước, thả lỏng bàn tay đang giữ tấm chắn và xoay hướng xe để luôn luôn giữ mình trong phạm vi phòng thủ.
Hằn cầm súng, bóp cò, viên đạn tùy ý này xuyên qua những kẻ địch chưa hề chuẩn bị trước.
Ka Ka đã đoán trước được tình huống này vội lăn sang một bên, tránh được đường đạn tử thần.
Hắn quay lại nhìn thấy thuộc lần lượt gục ngã, máu chảy lênh láng.
Đội ngũ phía sau đã có người hoảng loạn chạy trốn.
Thế nhưng còn chưa đợi Ka Ka bắn bọn chúng.
Hết viên đạn này đến viên đạn khác xả ra từ cửa phòng của một bên hành lang.
Bốn đồng đội nhân lúc Lý Ngang chạy nước rút bằng moto đã trèo dây lên đến tầng tám.
Họ âm thầm lẻn vào phòng, núp sau tấm cửa và nhắm súng vào các thành viên vô danh trong băng đảng.
Vì sự tấn công bất ngờ này, chiến tuyến mà đám độc trùng dựng tạm thời bị sụp đổ ngay lập tức, toàn bộ hành lang trở thành một lối đi chết chóc.
Máu chảy lênh láng, trong hành lang dường như không còn chỗ bước chân.
Ka Ka vội vàng lăn người, phá tung cánh cửa gỗ của nhà máy, lật người rồi nấp sau bức tường chịu lực.
Hắn lắng nghe tiếng súng liên hoàn, sau một nhịp đập điên cuồng ngắn ngủi, trái tim hắn bỗng bình tĩnh trở lại.
Ngày này đã đến rồi sao?
Hắn nhớ lại một đời chẳng mấy vinh quang và chói lọi của mình, về những lúc thống khổ, lúc vui sướng hay khi cả hai lẫn lộn, nhăn mày không vui cũng chẳng buồn.
Cuối cùng, tiếng súng từ từ lắng xuống, không còn nghe thấy tiếng rên rỉ, la hét nữa.
Cánh cửa gỗ của nhà máy đột nhiên bị đá văng.
Ka Ka trốn ở phía sau vách tường đứng lên trong nháy mắt, tay trái hắn ta cầm một khẩu súng lục, tay phải cầm một con dao vuốt hổ, chĩa về phía cửa.
Hắn ta đã chuẩn bị sẵn sàng, khi cửa mở ra sẽ bắt lấy người mở cửa làm con tin để đổi lấy cho bản thân một hi vọng sống sót.
Nhưng mà sau cánh cửa bị đá văng kia lại không có ai cả.
Ngược lại, có một cái lựu đạn không biết đã bị ai kéo móc nhẹ nhàng rơi vào trong phòng.
Nó nhanh chóng lăn đến ngay đằng sau mông của Ka Ka.
Uỳnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận