Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1511: Giải pháp (1)

“… Miễn là không bị tóm, trò chơi vẫn sẽ tiếp tục, đúng không?”
Hoenheim gật đầu, bình tĩnh lại,
“Ta hiểu rồi. Thế thì, ta tiếp tục tung đây.”
Hắn điều khiển bàn tay pháp sư tung đồng xu lên. Lượt thứ hai, sấp. Lượt thứ ba, sấp.
Kết quả của hai lượt sau đều là mặt núi tuyết.
Cloud nhếch miệng cười, ba cánh tay buông thõng xuống nhẹ nhàng lắc lư theo nhịp thở của lồng ngực, “Hiệp này, ta lại thắng rồi. Điểm số là 2 2.”
Hoenheim im lặng, hai mắt dán chặt vào đồng xu làm bằng đồng được bàn tay pháp sư nắm chặt.
Trong hai lượt tung này, hắn đã sử dụng mười mấy loại năng lực như ngôn linh, tiên tri, tiên đoán, dự đoán… để tính toán mật độ không khí xung quanh, hướng gió, lực của bàn tay pháp sư, điểm tiếp xúc giữa bàn tay pháp sư và đồng xu, quỹ đạo quay của đồng xu cũng như mặt hướng lên lúc rơi xuống trước khi tung đồng xu lên. Bất kể là nhìn từ góc độ nào, mặt hướng lên của đồng xu là ngửa chắc chắn là một kết quả đã được xác định trước.
Thế nhưng kết quả lại là ba lần núi tuyết liên tiếp, mà hắn thậm chí còn không biết khâu nào đã xuất hiện sai sót.
Hắn chỉ cảm thấy rằng sau khi đồng xu bay lên, quỹ đạo quay tự nhiên lại xuất hiện một sai lệch nhỏ hỗn loạn so với quỹ đạo đã dự đoán trước đó, mà sự sai lệch nhỏ không đáng kể này cuối cùng phát triển thành một kết quả hoàn toàn khác. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Hoenheim ngẩng đầu lên, cau mày nhìn quái nhân ba tay với vẻ ngoài xấu xí trước mặt. Đối phương gian lận, đây là điều có thể xác định và chắc chắn. Hai vấn đề duy nhất ở đây chính là, cách thức gian lận của đối phương cũng như bản thân làm thế nào mới có thể tìm ra chứng cứ…
“Sao vậy?”
Cloud cười nói:
“Trên mặt ta có hoa văn gì sao?”
“Không có gì.”
Hoenheim thản nhiên nói:
“Chẳng qua ta đã tìm ra cách để giành chiến thắng mà thôi.”
“Ồ?”
Cloud nhướng mày, “Nghe có vẻ rất tự tin đấy. Thế thì mới ngươi tiếp tục tung, để ta xem thử xem liệu rằng ngươi có thực lực để có thể bước ra khỏi khu rừng này không. Ta vẫn lựa chọn sấp sấp sấp.“.
"Ta cũng giống trước đó, ngửa sấp sấp."
Hoenheim tỏ vẻ bình tĩnh, tâm lặng như nước, đối phương liên tiếp lựa chọn ba lần ba mặt giống nhau, bởi vậy trên lý thuyết hắn có bảy phần tám xác suất chiến thắng. Thế nhưng hiệp này, hắn sẽ không thua nữa. Hoenheim nhẹ nhàng khép Cuốn Sách Cát trong tay lại, hủy bỏ bàn tay pháp sư, dùng lòng bàn tay chạm vào đồng xu được làm bằng đồng thau, đặt nó nằm ngang trên mặt trước của ngón trỏ bên tay phải, ngón tay cái búng mạnh một cái từ dưới lên. Keng…Tiếng móng tay va chạm với đồng thau vang lên lanh lảnh, đồng xu bay lên rồi quay tròn, mỗi một đường hoa văn hay mỗi một vết bẩn trên các mặt đều hiện rõ dưới sự giám sát của thuật thức ma pháp.…
Cộc! Cộc! Cộc!
Trên mặt đất bằng phẳng bên dưới bệ đất nơi diễn ra cuộc đấu đồng xu. Đinh Chân Tự - người đang ở trong buồng lái của cơ giáp Quỳ Ngưu, đứng cách đó một khoảng, lo lắng nhìn bệ đất không còn vang lên chút động tĩnh nào. Mà xung quanh hắn, Umberlee buồn chán cầm một miếng khăn tẩm một loại mỡ đặc biệt, nhẹ nhàng bảo dưỡng thanh loan đao Sứ Giả Thủy Triều, lau chùi vết máu trên bề mặt. Liễu Vô Đãi cầm cung tên đứng tại chỗ, nhắm mắt dưỡng thần, giảm bớt năng lượng tiêu thụ của cơ thể, chiếc vòng ngọc trên cổ tay liên tục tỏa ra một thứ ánh sáng ấm áp - đó có lẽ là một đạo cụ loại hình tiên tri có công dụng phát hiện nguy hiểm với mức giá đắt đỏ nào đó. David đã mổ xẻ xong xác con lợn rừng, chia thành hàng trăm miếng lớn nhỏ rồi đặt lên một tấm bọc nhựa trong suốt, lúc này hắn đang rửa vết máu trên tay bằng nước đóng chai trong túi trữ vật.
Thỉnh thoảng hắn lại ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía bệ đất.
“Bọn họ đã đi được ba mươi lăm phút bốn mươi giây rồi.”
David rửa sạch tất cả vết máu bằng chai nước cuối cùng, sau đó ném chai nhựa rỗng vào thiết bị không gian lưu trữ, đồng thời thản nhiên nói với những đồng đội khác: “Sau một phút nữa, ta sẽ lên xem thử.”
Phần đỉnh của bệ đất đã gần sát với độ cao giới hạn liên tục thu hút sấm sét, nếu như leo lên, hắn sẽ bị bệ đất tấn công, hơn nữa bay đến bên cạnh bệ đất còn sẽ bị sét đánh.
“Ngài Hoenheim sẽ không sao chứ?”
Đinh Chân Tự không nhịn được mà hỏi:
“Đã lâu như vậy rồi mà vẫn chưa có động tĩnh gì.”
“Chắc là không sao đâu.”David cười, “Dù sao đó cũng chỉ là trò chơi đoán mặt sấp ngửa của đồng xu mà thôi, cũng chẳng phải trận chiến sinh tử gì.”
“Yên tâm đi, hắn là người xếp vị trí thứ tư trên bảng xếp hạng sức chiến đấu cá nhân trước đó đấy.”
Umberlee ở bên cạnh thong dong nói:
“Trong top hai mươi không có ai là người lâm trận sẽ bỏ chạy, mà trong top mười thì lại càng người này lại càng quái vật hơn người kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận