Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1522: Đá (2)

“Từ bao đời nay, bọn ta cũng muốn làm rõ nguyên nhân của căn bệnh lão hóa cũng như giải quyết dứt điểm nó trong một lần,”
Trưởng làng thở dài: “Thế nhưng với tư cách là những người bảo vệ, bọn ta không được phép bước ra khỏi phạm vi của núi thánh, cũng không thể vào núi thánh với tư cách là người hành hương, tiếp nhận thử thách, đưa ra nguyện vọng…Khụ khụ, nói đi cũng phải nói lại, năm mươi năm trước, khi cha ta mới được sinh ra chưa bao lâu, hắn cũng từng nghe ông nội của ta nhắc tới chuyện một con ma thú kỳ lạ mạnh mẽ đã phá hủy cánh cổng núi thánh bí mật của bọn ta trong đêm.
Mọi người hẳn là đã nhìn thấy thiết bị tàng hình quang học được đặt trong thôn làng của bọn ta từ lúc mới nãy rồi đúng không?”
Nhóm người chơi gật đầu, trên đường đến nhà trưởng làng, bọn họ đã nhìn thấy một thiết bị ngụy trang quang học hình vuông cỡ lớn tương đương với một chiếc tủ lạnh nằm trong quảng trường, trình độ kỹ thuật hoàn toàn trái ngược với ngôi làng mang phong cách trung cổ này.“.
Ngoài thiết bị tàng hình quang học ra, thôn làng bọn ta còn giữ lại khá nhiều đạo cụ trang bị do các dũng sĩ trong quá khứ tặng hay bỏ lại. Tuy rằng hiện tại hầu hết chúng đã bị vứt bỏ, thế nhưng có rất nhiều thứ có thể được sử dụng vào năm mươi năm trước.”
Trưởng làng nói,
“Hơn nữa vào năm mươi năm trước, bệnh lão hóa trong thôn làng bọn ta cũng nhẹ hơn bây giờ một chút, thực lực của những người bảo vệ cổng núi thánh cũng nằm ở mức trung bình của một vài dũng sĩ.”
David và Hoenheim trao đổi ánh mắt với nhau, đương nhiên người phụ trách bảo vệ núi thánh không thể ngay cả năng lực tự bảo vệ mình cũng không có. Tuy rằng bây giờ bọn họ đã suy yếu hơn rất nhiều, khi gặp người đến từ bên ngoài còn cảnh giác cầm chĩa cầm kiếm, thế nhưng trong huyết mạch của họ vẫn còn ẩn chứa một chút sức mạnh siêu phàm ít ỏi.“.
Tuy nhiên, con ma thú đó dễ dàng phá vỡ sự phòng thủ tại cổng núi thánh của bọn ta, tàn nhẫn giết chết những người bảo vệ, phá hủy cánh cổng một cách thô bạo rồi lấy đi một viên đá trên cánh cổng núi thánh,”
Trưởng làng chậm rãi nói:
“Sau khi viên đá kia bị đánh cắp, cánh cổng núi thánh không còn phản ứng với chìa khóa nữa.
Một số ngục tối chịu ảnh hưởng của núi thánh cũng đều mất đi tác dụng, không còn hiệu ứng thay đổi vị trí.
Bọn ta cũng không rõ, liệu rằng hiện tượng lão hóa của thôn làng bọn ta có liên quan đến viên đá kia hay không.
Đương nhiên, nếu như các vị dũng sĩ có thể lấy lại viên đá, đó sẽ là chuyện tốt đến mức không thể tốt hơn được nữa.”
Nhóm người chơi đưa mắt nhìn nhau, mục tiêu nhiệm vụ đã chỉ rõ phải giết chết ma thú, hoàn thành ủy thác, tất nhiên không thể không đi thực hiện được.
Hoenheim gật đầu, hỏi: “Thế thì con ma thú kia hiện đang ở đâu?”
“Hướng tây bắc, trong một hang động ngầm cách đây năm ki-lô-mét.”
Trưởng làng bổ sung thêm:
“Có lẽ là ở đó.”
Hoenheim hơi nhíu mày:
“Có lẽ?”
“Vị trí cụ thể thì ta cũng không rõ lắm.”
Trưởng làng cười gượng gạo:
“Trước đây thôn làng bọn ta còn có thể tổ chức tuần tra dưới các ngục tối, thế nhưng hiện tại… ngươi cũng thấy đó, bọn ta cũng lực bất tòng tâm.
Hiệu ứng thay đổi vị trí của các ngục tối kia đã biến mất từ lâu, trở thành hang ổ của đám ma vật, đối với bọn ta mà nói thì quá nguy hiểm.
Điều duy nhất là ta biết là những lời nói mà ông nội ta để lại - con ‘ma thú khổng lồ toàn thân bao phủ trong bóng tối’ đã chạy trốn về phía hang động ngầm nằm ở hướng tây bắc sau khi đánh cắp viên đá.”
Lý Ngang nheo mắt, dùng lòng bàn tay và ngón tay gõ nhẹ vài cái vào chiếc chén gỗ đựng nước trà ấm.
Nhóm người chơi trông có vẻ như đang im lặng suy nghĩ, nhưng trên thực tế bọn họ đang thảo luận trong liên kết tinh thần của ‘thuật liên kết tâm linh tập thể’.
Hoenheim:
‘Pháp thuật kiểm tra nói dối của ta cho thấy hắn không hề nói dối.’.
David:
‘Thế nhưng nhất định đang che giấu điều gì đó, chẳng hạn như khi nói đến nguyên nhân lão hóa, ánh mắt của hắn sẽ lập lòe liên tục.’.
Lý Ngang:
‘Điều này hẳn là bình thường. Suy xét từ việc quan sát hơi thở, nhóm chủng tộc bảo vệ này là một chủng tộc hắc ám nào đó, bất kể là sống lâu hay sống ngắn thì đều liên quan đến bí mật cốt lõi của chúng tộc bọn họ, đương nhiên không thể tùy tiện nói cho một nhóm người tới từ bên ngoài. Tuy nhiên, thế giới kịch bản này cũng ác thật, không ngờ nó lại để cho một nhóm chủng tộc hắc ám làm người bảo vệ của núi thánh…’.
Umberlee:
‘Ừm… vậy bây giờ chúng ta làm thế nào? Lực lượng phòng vệ của thôn làng này tương đối yếu ớt, tuy rằng bên ngoài cổng có ba tên canh giữ đang ngồi xổm tưởng rằng mình ẩn nấp rất bí mật, thế nhưng chúng ta vẫn có thể dễ dàng quét sạch chút lực lượng ít ỏi đó. Hay là bây giờ chúng ta sử dụng thuốc nói thật hoặc pháp thuật can thiệp tinh thần gì đó để ép trưởng là nói ra thêm?’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận