Người Chơi Hung Mãnh

Chương 255: Phối hợp

Tảng đá vỡ vụn, quan tài bằng gỗ lõm xuống vỡ tan lộ ra lớp sơn đen phía dưới, từ lâu đã bị mục nát rồi, kết cấu bằng gỗ sinh ra các vết lốm đốm.
Quan tài vỡ tung, chỉ nghe thấy một tiếng “rầm”, một bàn tay mập mạp nhợt nhạt biến thành nắm đấm từ bên trong dễ dàng xuyên qua nắp quan tài.
Trước khi quan tài rơi xuống đất, nắp quan tài đã bị phá vỡ tung.
Một người bóng dáng đột mũ rộng vành, choàng áo tơi, áo bào màu trắng từ trong quan tài nhảy ra.
Đó là một nam thanh niên không nhìn rõ mặt, thân hình mập mạp, làn da nhợt nhạt sưng vù với những mảng xanh biếc dài đặc, cái bụng tròn trịa giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung vậy.
Cũng khó trách Hồng Sắc tình nguyện kết nghĩa thiên địa với Lý Ngang cũng không chịu tìm Bạch Sắc - -.
Sau khi chìm trong nước, đương nhiên diện mạo làm người ta buồn nôn, nghĩ như thế nào cũng không phải là đối tượng thích hợp.
Bạch Sát thoát ra khỏi quan tài, nhân lúc đang lơ lửng giữa không trung, dùng cách tay mập mạp của hắn ta hung hăng vỗ vào bụng mình, giống như súng cao áp, hắn ta nôn những thứ nước màu xanh tanh hôi về phía đám người Lý Ngang, bản thân hắn thì mượn lực nâng lùi về phía sau.
Bạch Sát điên cuồng phun ra cột nước sền sệt có lẫn máu xanh, Vệ Lăng Lam và Nguy Nguyệt Yến vội vàng nhảy về phía sau, tránh khỏi làn nước xanh.
Cột nước với sức va chạm lớn càn quét xuống mặt đất, chỉ nghe thấy tiếng “rào rào” vang lên bên tai không dứt, mặt đường xi măng bị nước xanh kia làm cho xói mòn tạo thành một ổ gà khổng lồ.
Cột nước ngừng lại, rơi xuống thành màn mưa, những nô bộc Hồng, Bạch tránh không kịp đều bị đổ lên người.
Những tiếng kêu thảm thiết thê lương liên tục không ngừng, những nô bộc Hồng, Bạch Sát khuôn mặt dữ tợn gãi vào những nơi bị nước mưa bắn tới, móng vuốt cào trên cơ thể đến da tróc thịt bong.
Tuy nhiên điều này cũng không thể ngăn cản dòng nước xanh tiếp tục ăn mòn, từng bước xâm chiếm, tiêu diệt toàn bộ đám nô bộc Hồng Bạch, cuối cùng hóa thành một đống tro tàn hình người, với nhiều hình dạng khác nhau rải đầy trên mặt đất.
Bạch Sát và Hồng Sát tồn tại như những lớp ngoài cùng của màn sương, hai bên đã giao đấu với nhau rất nhiều lần, thực lực sàn sàn như nhau.
Thậm chí Bạch Sát còn kém hơn một chút - - dù sao hắn ta cũng chỉ có thể dùng chiêu phun ra cột nước độc này thôi.
Một khi bị đến gần, trong vài phút sẽ bị Hồng Sát xé rách linh hồn thành các mảnh và sẽ phải nhịn đau bỏ trốn.
Lúc này, ngay cả Hồng Sát cũng bị người đàn ông mang mặt nạ báo săn khống chế, chẳng lẽ Bạch Sát còn có thể lấy một địch ba, tận lực phản kích?
Hắn biết mình có bao nhiêu cân bao nhiêu lượng, lúc này không chạy còn đợi đến lúc nào nữa.
- Phù - -.
Chỉ thấy Bạch Sát phun ra một cột nước độc, dùng sức nâng bay lên không trung, thân hình nhanh chóng lùi ra phía sau.
Đồng thời không ngừng lắc lư đầu, để cột nước có phạm vi bao trùm càng lớn càng tốt.
Cái thủ đoạn công kích này mặc dù nhìn thì vụng về, có chút giống như vòi phun nước tự động trong bãi cỏ đang gật gù đắc ý.
Nhưng kỳ thực nó khá hiệu quả.
Hắn ta vốn dĩ chết chìm trong nước, thi thể lúc chết sưng phù xám ngắt, trong bụng trướng phình như trống đều là chất khí tanh tưởi và nước đọng thối rữa.
Sau khi hóa thành vong hồn, độc tính của dòng nước đọng lại trong người cực kỳ kinh người.
Đến cả những ma quỷ ăn thịt người cũng không thể ngăn cản, người sống lại càng không nên chạm vào chúng.
Nhìn thấy Bạch Sát hóa thành vòi hoa sen, cột nước độc lạnh lẽo bắn về phía đám người bên đường, Lý Ngang lắc Tam Lăng Cốt Tiêm Thương một cái, ném Hồng Sát đang bị thương nặng cho Sài đại tiểu thư.
Chính mình xông lên phía trước, một súng nhấc cái kiệu tám người khiêng lên, ném thẳng lên không trung.
Cái kiệu bay lên trời cao, bày phía trên kiệu [Long Nhiệt Cơ Quan Thức . Cương Dực] trượt xuống từ đỉnh cái kiệu, đúng lúc bị Vệ Lam Lăng đứng giữa tiếp được, còn bản thân cái kiệu thì bị Bạch Sát ném lên không trung, vừa vặn cản màn nước bắn tung tóe vào đám người.
- Ba !
Cái kiệu tám người khiêng nhanh chóng bị xói mòn thành một chất thải công nghiệp màu đen, những giọt nước còn sót lại vẫn nhỏ xuống đám đông.
Thấy tình hình không ổn, Sài đại tiểu thư một tay bóp cổ Hồng Sát, một tay nhấc phiến đá xi măng lên ném ra ngăn chặn những giọt nước bắn ra từ cột nước độc.
Mà Vệ Lăng Lam cũng lao tới, đặt ngang kiếm phản lực, khởi động tác dụng phòng thủ của kiếm, chặn những giọt nước độc, không để cho dòng nước độc làm hại đến bất cứ người nào.
Trong chớp mắt, ba người ăn ý phối hợp tuyệt vời giống như sách giáo khoa, nếu như ở đây có đoàn huận luyện viên của Cục Đặc Sự, chắc chắn họ sẽ đứng lên và tán thưởng đám người Lý Ngang.
Chiến đấu cũng vì kết thúc, sau khi nhắc cái kiệu tám người khiêng lên, Lý Ngang dùng ngón tay ấn vào nút tai nghe.
Chuyển bản nhạc đang nghe trong tai nghe sang một bài hát cổ điển “Tôi tin tưởng”.
Vừa rồi hắn và Sài đại tiểu thư nói linh tinh, không chỉ để đánh lừa Vệ Lăng Lam, mà cũng là vì giúp Lý Ngang tranh thủ thời gian để đạt tới kỹ năng nhạc nền.
Dưới tác dụng của kỹ năng nhạc nền, bài hát “Tôi tin tưởng” đã bị lạm dụng trong các cuộc họp thường niên của công ty thương mại và của các đại hội thể dục thể thao ở trường học.
Trong vòng 30 giây, nó có thể tăng đáng kể khả năng nhảy của Lý Ngang, và tăng một chút khả năng ở trên không, trông thì giống như nhảy trên một tinh cầu có lực hấp dẫn cực thấp.
“Hãy bay lên cao dang đôi tay ngang trời cao, thế giới đang chờ tôi đến thay đổi!”
Trong tai nghe truyền đến một giai điệu tẩy não, Lý Ngang mạnh mẽ đạp trên mặt đất, hai chân uốn lượn như cây cung, tung người lên không trung.
Tận dụng cơ hội ngắn ngủi khi Bạch Sát đang làm hao mòn cái kiệu tám người khiêng, nhảy lên thật cao, trong tay cầm Bạch Cốt Thương, lưỡi thương kéo dài, vượt qua khoảng cách hơn mười thước, từ trên cao nhìn xuống đâm thẳng về phía Bạch Sát.
Khóe mắt Bạch Sát thoáng thấy trường thương đánh úp tới, ba hồn bảy vía mười phần thì mất hết sáu phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận