Người Chơi Hung Mãnh

Chương 371: Nắm đấm

Lý Ngang chỉ thuận miệng chửi bới mà thôi, hắn tự nhiên biết từ Thanh Nga, một là chỉ Thanh nữ, nữ thần chủ ti sương tuyết. Hai là chỉ thiếu nữ xinh đẹp.
Vô luận nhìn thế nào, [Thanh nga giáp] này cũng không giống bộ dáng mà Ly Ngang có thể sử dụng, huống chi hắn cũng sẽ không có kỹ năng đặc thù thần hồn xuất khiếu gì.
Chỉ có thể cho Sài Sài dùng.
Lý Ngang cất áo giáp Thanh Nga vào ba lô và bước ra khỏi [hộp nuôi thú cưng tự động].
Lúc này Sài đại tiểu thư đã liên tiếp chơi trò chơi điện tử mấy tiếng đồng hồ, đang đeo tai nghe, hai mắt trợn tròn, tập trung tinh thần thao túng Khuê gia trên màn hình, chém khắp các lộ thần linh.
- Đừng chơi nữa.
Lý Ngang tháo tai nghe của Sài đại tiểu thư ra, tạm dừng trò chơi trong tiếng oán giận của người sau, lấy [Thanh Nga giáp] ra khỏi cột ba lô, đặt trên mặt đất.
- Ây...
Sài đại tiểu thư nhìn khôi lỗi hình thể có đường cong rõ ràng, sắc mặt có chút đỏ lên, chỉ một ngón vào khôi lỗi, biểu tình quái dị nói với Lý Ngang:
- Đây là...!
- Ngươi đang suy nghĩ cái gì đấy?
Lý Ngang đen mặt, dùng khớp ngón tay gõ vào ót Sài đại tiểu thư, nói hai ba câu giới thiệu ngắn gọn cách sử dụng trang bị này.
Lý Ngang hỏi:
- Muốn thử một chút chứ?
Sài đại tiểu thư do dự, nhẹ nhàng đặt bộ điều khiển trò chơi lên bàn trà, hơi gật đầu, đứng dậy, cẩn thận duỗi tay ra, chạm vào phía trước Thanh Nga Giáp.
Bàn tay của cô, xuyên qua tấm áo giáp cứng cáp mà không gặp bất kỳ trở ngại nào, phần giao nhau của cả hai hiện ra những gợn sóng nước.
Sài đại tiểu thư từ từ “dung hòa vào” trong Thanh Nga Giáp. Một lát sau, mặt của con rối dần tan ra, hiện ra gương mặt của Sài Thúy Kiều.
Ngoài ra, đầu của con rối cũng nhanh chóng tuôn ra mái tóc đen dài tinh tế.
Thân hình tái nhợt giống như đất sét, nhanh chóng điều chỉnh lại hình thái, giống với vẻ ngoài của Sài đại tiểu thư.
Màu sắc trắng đỏ bên áo giáp, cũng điều chỉnh đường cong theo sự biến hóa của thân thể, sử dụng hình dáng phù hợp.
Một lúc lâu sao, bỗng nhiên con rối mở mắt ra, toàn bộ cơ thể bay lơ lửng giữa không trung, di chuyển cơ thể, chậm rãi đi xuống.
- Cảm giác thế nào?
Lý Ngang nhướng mày, nói.
- Hơi, kỳ lạ.
Sài đại tiểu thư hít sâu, hai tay nắm chặt, đầu ngón tay đâm sâu vào lòng bàn tay, trên da nổi từng mảng da gà.
Từ sau khi trở thành Si Mị, cô chưa từng hít thở không khí, ngửi được mùi, nếm được vị. Cho dù là xúc giác, cũng giống như đang quấn một tầng băng gạc thật dày, không có cảm giác nào đáng nói.
Bị vây trong nơi chật hẹp bế tắc, giống như một người đang ở trong lao tù tối tăm không thấy ánh mặt trời. Đau đớn, giày vò, không còn muốn sống, chỉ có thể dùng trò chơi là tê liệt chính mình.
Lần nữa cảm nhận được cảm giác của con người, Sài Thúy Kiều không nhịn được nhắm mắt lại, thở ra một hơi dài, xoay người ôm lấy Lý Ngang bên cạnh.
- Cảm ơn.
Cánh tay Lý Ngang lúng túng giơ trên không trung, hơi do dự, cuối cùng vẫn vỗ nhẹ lưng Sài đại tiểu thư.
Ai… Không biết rốt cuộc Thanh Nga Giáp này làm bằng cái gì, bây giờ cảm thấy Sài đại tiểu thư không khác con người lắm, trên người còn tỏa ra hương thơm nhè nhẹ của gỗ.
Một lát sau, Sài đại tiểu thư cũng xấu hổ buông lỏng Lý Ngang ra, khá phóng khoáng, như người từng trải vỗ bả vai của người đi sau, nói ra lời thấm thía:
- Sau này hai ta ở cùng nhau, trong nhà phải mua cái bô lót chuồng rồi.
- Mua mua cái đầu ngươi.
Khóe mắt Lý Ngang giật một cái, xua xua tay:
- Trước tiên đi vào khoang nuôi dưỡng, xem thử hiệu quả đặc biệt của con rối này.
- Ừ, nghe lời anh, nghe lời anh.
Người gặp việc vui thì tinh thần thoải mái, Sài đại tiểu thư cười rạng rỡ, nhảy về phía trước, cầm một đống đồ ăn vặt từ hộc tủ, ôm trong ngực, ngoan ngoãn ở sau Lý Ngang, vừa đi vừa thả sức ăn đồ ăn vặt.
Một người một rối truyền tống vào khoang nuôi dưỡng, rõ ràng Lý Ngang không làm chuyện vô ích, dựng vị trí máy quay cho tốt, để Sài đại tiểu thư tự do giải phóng kỹ năng.
- Nhìn kỹ nè.
Cô bay bồng bềnh giữa không trung, sau khi tạo cái dáng, hét to một tiếng, vung quyền mạnh thẳng về phía trước mặt.
Ầm ầm ầm ầm ầm.
Mặt đất rung lắc, bụi đất bay lên.
Bằng thị lực của Lý Ngang, cũng chỉ có thể cố gắng nhìn được bóng mờ từ nắm đấm của Sài đại tiểu thư.
Sau vài hơi thở, cô đánh xong, chỉ thấy mặt đất vốn bằng phẳng, không hiểu sao lại xuất hiện một cái hố hình bánh nguyệt rộng một mét.
Thành hố trơn nhẵn, không một vết nứt, tựa như gốm sứ thượng hạng.
- Cái này là cú đấm tăng thêm hiệu quả kỹ năng hóa đá.
Lý Ngang nhìn cái hố to hình bán nguyệt, thầm nghĩ:
- Người chơi có hai thuộc tính [Sức mạnh], [Nhanh nhẹn] đạt gần 10 điểm, lúc chiến đấu cơ thể có thể cứng hơn sắt thép, cộng thêm khoác áo giáp hồng bạch sắc, cho dù là súng liên thanh bắn phá cũng có thể làm một trận mạnh mẽ chống lại.
Sau đó hai người lại làm vài ước định.
- Độ cao tốt nhất là khoảng 10 mét, bay lên cao nữa, tốc độ bay sẽ chậm dần. Vẫn chưa rõ lắm về phạm vi hiệu quả đặc biệt của kỹ năng bay, có lẽ là vuông góc với thực thể dưới mặt đất?
- Hiệu quả đặc biệt - hóa đá còn mạnh hơn so với tưởng tượng, dùng hết sức đấm một cái, có thể làm cho vật phẩm trong phạm vi một mét hóa đá. Hiệu quả hóa đá sẽ dần biến mất sau ba mươi phút. Dùng càng nhiều sức, hiệu quả hóa đá càng mạnh, thời gian hóa đá cũng càng dài.
- Lực đánh vào, còn kinh khủng hơn máy đóng cọc trên công trường, dễ dàng làm vỡ bia nứt đá, cũng có thể dễ dàng để lại dấu vết trên sắt thép bình thường như đất sét.
Nhưng lương âm khí tiêu tốn khá là kinh khủng. Hơn nữa sẽ làm cho tay của Thanh Nga Giáp xuất hiện vài vết nứt vỡ, cần mười lăm phút mới có thể khép lại.
Bây giờ sức chiến đấu của Sài Sài đã có thể làm vài nhiệm vụ có kịch bản, canh giữ boss cuối, tốc độ di chuyển nhanh, tấn công mạnh mẽ liên hoàn, sức chịu đựng cao còn có thể tự lành, đánh không lại còn có thể rất cơ trí mà chạy trốn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận