Người Chơi Hung Mãnh

Chương 385: Tập kích?

Hơn nữa, khoảng cách giữa hai bên vẫn luôn giữ ở mức vài trăm mét, bất cứ khi nào Lý Ngang cố gắng thò đầu ra khỏi xe dùng súng bắn tỉa để bắn vào nó,
Thì oán ma đem theo đầu sâu róm sẽ bất ngờ làm ra các hành động né tránh, rẽ ngoặt qua các tòa nhà cao tầng rồi tiếp tục bay lên cao khiến Lý Ngang bị mất đi góc bắn.
- Hắn đang dụ chúng ta đi vào khu vực náo nhiệt.
Trong đầu Lý Ngang lóe lên một ý nghĩ, lập tức cất súng bắn tỉa, nói lớn với Liễu Vô Đãi ở phía trước:
- Chuẩn bị phanh lại, đừng đụng!
Liễu Vô Đãi vẫn duy trì phong cách lái xe hung hãn, húc đổ mọi chướng ngại vật trong thế giới xám trắng,
Nghe được lời nói của Lý Ngang lúc này lập tức hiểu ra, liền đạp phanh, để xe trôi đi dừng ở ngã tư náo nhiệt bên đường.
Ở giữa không trung, oán ma kia vẫn còn đang lung lay sắp đổ, một giây sau đột nhiên trở lại bình thường ôm sát tòa lầu cao tầng xông thẳng lên trời, bay đến ngàn mét trên không.
Tuyển thủ hai đội cách nhau cả cây số, quả cầu thuật thức lập tức bị hủy bỏ, chiếc xe màu đen do Liễu Vô Đãi lái đột nhiên thoát ra khỏi thế giới màu xám trắng, vạn vật xung quanh trở lại như cũ.
Xuất hiện bên lề đường một cách khó hiểu, chiếc ô tô đen lấn làn đường dành cho xe đạp quả nhiên đã hù dọa không ít người đi đường, mấy người mặc quần áo học sinh cấp ba đạp xe đạp vô ý thức bẻ lái nhưng vẫn tông vào xe con màu đen, một số người bị va vào nhau té ngã xuống đất.
Dù đã ngã xuống đất nhưng họ cũng không có thời gian để lo lắng về thương tích của mình - nhìn những đường cong hình giọt nước của chiếc xe màu đen, nước sơn mịn đẹp tinh tế, cùng với chị gái ăn mặc khá cao cấp vẫn luôn yên lặng trên ghế lái.
Một số người chợt hiểu ra họ đã gặp phải rắc rối nghiêm trọng.
Nhóm học sinh cấp ba vội vàng vịn xe đạp đứng dậy, nhìn lớp sơn xe đen kịt không có vết xước, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn có chút lo lắng nhìn Liễu Vô Đãi ngồi ở ghế lái, vì sợ chị gái nhỏ này sẽ đi xuống ghế lái đòi bọn hắn bồi thường hay gì đó.
Liễu Vô Đãi không có thời gian để lo những chuyện vụn vặt như vậy.
Nếu không có Lý Ngang nhắc nhở, e rằng cô đã trở thành sát thủ trên đường cái, xẻ thịt vô số phương tiện và người đi đường ở ngã tư, rồi bị kẹt tại hiện trường của một vụ tai nạn xe hơi liên hoàn.
Mà với tố chất tinh thần của Liễu Vô Đãi, lúc này ở sau lưng lại không khỏi toát ra mồ hôi lạnh.
Liễu Vô Đãi không có phản ứng gì, ngược lại Lý Ngang ở xe phía sau lại chậm rãi kéo cửa sổ xuống, xụ mặt, gương mặt không thay đổi nhìn mấy người đồng lứa, tạo hình cực kỳ giống Lý Đạt Khang trong " tên người danh nghĩa".
Ngay cả hình dạng của chiếc áo choàng chính nghĩa này cũng có chút kỳ quái, đặc biệt là người ngồi bên cạnh im lặng không nói, trên thân mặc một bộ áo giáp đỏ trắng.
Cái gì thế này? Tạo hình ăn mặc giống như Vua Hải Tặc, đây là đại thổ hào đang đi đến hiện trường triển lãm Anime chơi cosplay sao?
Nhưng bây giờ đang là ban đêm khuya khoắt, làm gì có triển lãm Anime nào đâu?
Dưới cái nhìn chăm chú của Lý Ngang, các học sinh trung học run rẩy không dám nói lời nào, cuối cùng khi Lý Ngang xua tay ra hiệu bọn họ rời đi, bọn họ mới cảm kích vạn phần đạp xe rời khỏi.
- Bị gài bẫy rồi.
Lý Ngang yếu ớt nói, liếc nhìn thiết bị điều khiển máy bay không người lái, trên màn hình hoàn toàn không thấy thân ảnh oán ma đâu.
Hắn cười lạnh một tiếng, thò tay vào túi áo choàng lấy trong ba lô ra một cái kén màu xám có kích thước bằng cái cốc đựng nước bằng nhựa, ném trùng kén ra.
Đồng tử của Liễu Vô Đãi co rụt lại, qua gương chiếu hậu, cô rõ ràng nhìn thấy trong cái kén gãy đứt có một con trùng kén xấu xí màu vàng xám đang nằm sấp.
Con trùng kia kéo giãn cơ thể ra, màu sắc nhanh chóng chuyển từ xám sang cam, toàn bộ cơ thể nhìn giống như một con chuồn chuồn lớn màu vàng.
Trang bị sao? Hay là kỹ năng?
Liễu Vô Đãi âm thầm nghĩ, nhưng trên mặt lại không có chút dao động nào, rất bình tĩnh nhìn Lý Ngang cởi bỏ sợi kén dính trên bề mặt ngoài của con ong lính trinh sát, đánh thức nó khỏi trạng thái ngủ đông.
Thứ mà vừa rồi Lý Ngang bôi lên nòng súng chính là tiết tố của ong chúa.
Con ong trinh sát từ từ tỉnh dậy, lắc cánh sau lưng, đơn giản thích nghi một chút rồi lần theo thành phần tiết tố của ong chúa còn sót lại trong không khí, ‘ Sưu’ một tiếng lao ra khỏi cửa sổ bay về phía xa.
- Đi.
Lý Ngang nói với Liễu Vô Đãi:
- Tiếp tục đuổi theo?
- Đuổi.
Liễu Vô Đãi mím môi, cắn chặt hàm răng.
Liễu Vô Đãi suýt chút nữa đã bị đối phương gài bẫy đương nhiên không chịu buông tha, mặc dù cô không biết đồng đội ném ra con côn trùng đó là thứ gì nhưng chắc chắn nó phải có công năng truy tung thăm dò.
Hơn nữa, dựa vào việc người bạn này lúc đầu không ném ra con côn trùng ngay, mà lại chọn sử dụng máy bay do thám không người lái do cô phát ra thì có thể phán đoán,
Việc sử dụng con côn trùng đó chắc chắn có những hạn chế nhất định,
Ví dụ, chỉ có thể có phương hướng đại khái chứ không thể phản ứng chính xác và nhanh gọn vị trí cụ thể của địch, tốc độ bay quá chậm, độ cao bay khá thấp, vân vân...
Trong lòng Liễu Vô Đãi tuôn trào hàng vạn suy nghĩ, nhưng trên mặt không có biểu hiện gì, nặng nề đạp ga xe.
Nhưng còn chưa đợi chiếc xe ô tô màu đen phóng ra, thì một bóng người bỗng nhiên lao tới đập đầu vào kính chiếu hậu ô tô, đầu rơi máu chảy.
Địch tập kích ư ?!
Đồng tử Liễu Vô Đãi đột nhiên co rút lại, người hung hăng đập đầu vào trong kính chiếu hậu chỉ là một người nam chạy đêm phổ thông đeo tai nghe, mặc áo sơ mi quần đùi, trên cánh tay còn đeo băng vận động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận