Người Chơi Hung Mãnh

Chương 503: Mở miệng

- Ối ối…
Cổ của Bob bị một bàn tay bọc thép lạnh lẽo bóp chặt, cơ thể khổng lồ của hắn ta lơ lửng giữa không trung, gân xanh trên khuôn mặt đen nhanh nổi lên, ngũ quan lệch lạc, miệng vô thức hé mở, cố gắng hấp thu dưỡng khí.
Cánh tay phải của hắn ta đã bị vặn thành bánh quai chèo, xương cốt tái nhợt đâm rách da thịt, cứng rắn mà vỡ ra, một vũng máu tích tụ trên các bậc thang dẫn đế giáo đường.
Miếng bánh quy [Giấc ngủ nhân sinh] kia nằm yên tĩnh trên vũng máu.
Tay trái của hắn ta, mềm yếu vô lực đặt trên lòng bàn tay của Sài đại tiểu thư, cố gắng khóa ngón tay đối phương khỏi cổ mình.
Tuy nhiên, độ chắc chắn của Thanh nga giáp được quyết định bởi cường độ linh thể trong đố.
Sau khi Sài đại tiểu thư hấp thu một lượng âm khí trong khu vực sương mù, vốn đã không còn như trước nữa rồi.
Đừng nói Bob chỉ là một người chơi có sở trường thần bí học, cho dù hắn ta là một cao thủ chiến đấu chuyên rèn luyện thân thể cũng đừng nghĩ đến việc chiếm được chút ưu thế nào.
- Chờ một chút!
Mắt thấy Bob đột nhiên bị người này bóp cổ, đám người John Joyce đứng bên cạnh hoảng hồn, bước lên trước một bước, vội vàng nói:
- Đừng giết chết anh ta!
Lý Ngang chậm rãi quay đầu, mắt lạnh như băng nhìn hắn ta, không nói một lời.
Nhịp tim John Joyce đạp mạnh, mồ hôi sau lưng túa ra.
Đối mặt với ánh mắt của Lý Ngang, hắn ta cảm thấy như thể đang bị nhìn chằm chằm bởi một con quái vật vô cảm bằng da người.
Loại cảm giác áp bách này…từ lúc hắn ta trở thành người chơi, đã bao lâu rồi chưa phải trải qua?
John Joyce thu lại trạng thái thất thần của mình, vội vàng nói:
- Mặc dù lần này có vẻ là nhiệm vụ kịch bản là giải câu đố nhưng là do năm người chơi thiết lập.
- Đủ để chứng minh trong nhiệm vụ lần này, có khả năng có một liên kết chiến đấu của năm người chơi.
- Bất luận là một phần chiến đấu nào cũng quý giá cả.
- Ha ha.
Lý Ngang không thèm quan tâm mỉm cười:
- Vừa rồi, hình như anh không nói như vậy.
John Joyce im lặng một lúc, giải thích:
- Thật có lỗi, thật ra tôi cũng phản đối cách làm vừa rồi của Bob, giữa đồng đội với nhau phải tin tưởng lẫn nhau.
- Tôi cũng cảm thấy như vậy.
Lý Ngang trực tiếp đánh gãy lời của đối phương, bước từng bước chậm rãi đi về phía Bob đang ngạt thở, nhặt trên mặt đất bánh quy [Giấc ngủ nhân sinh].
Cũng từ trong tay Sài đại tiểu thư cầm lấy hai khẩu súng shortgun vốn thuộc về lão hán da đen kia.
[Tên gọi: Xan diễm hoa lửa súng săn].
[Loại hình: Vũ khí].
[Vật phẩm: Hoàn mỹ].
[Lực công kích: Bên trong].
[Đặc hiệu: Pháo hoa nổ tung, kéo cò để bắn hai quả pháo hoa từ nòng súng, pháo hoa sẽ tự động nổ sau khi chạm vào bề mặt rắn hoặc di chuyển về phía trước 200 mét, bắn ra các mảnh vụn kim loại có nhiệt độ 1500c trong phạm vi vòng cung].
[Tiêu hao: 5% tổng lượng máu trong cơ thể, 200 điểm trị số thể năng].
[Thời gian Cooldown: Không].
[Điều kiện thiết bị: Tổng lượng máu trong cơ thể vượt 3000 mi-li-lít].
[Chú thích: Pháo hoa bay lên, nhìn từ phía dưới? Hay từ một bên?].
Lý Ngang gật gật đầu, khen một câu:
- Là đồ tốt đấy.
Trong thế giới kịch bản của trò chơi chết chóc, đồng đội có thể trao đổi vật phẩm, cũng có thể sử dụng trang bị và đạo cụ do người khác mang tới.
Nhưng điều kiện tiên quyết cho tất cả những điều này là hai bên phải hoàn toàn tự nguyện, không thể bị ép buộc hay bắt giữ làm con tin.
Nếu không thiết bị và đạo cụ nhận được chỉ có vẻ bề ngoài và không thể sử dụng được các đặc hiệu đặc biệt. Điều này để phòng ngừa các người chơi cấp thấp trong thế giới kịch bản bị đồng đội cao cấp ức hiếp, không thể không giao ra toàn bộ trang thiết bị đạo cụ có trên người.
Việc thiết lập “hoàn toàn tự nguyện” thực sự rất mơ hồ khó nắm bắt.
Theo thử nghiệm của một số tổ chức lớn, việc kiểm soát tinh thần hay bỏ thuốc người chơi cũng không thể là tự nguyện hoàn toàn được.
Chính Lý Ngang cũng không thể dùng trang bị này cũng không thể cho vào bọc được.
Nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến việc hắn cần khẩu súng xoa xoa, treo vào túi bên hông, hắn không thể dùng thì người khác cũng đừng hòng lấy đi.
Động tác của Lý Ngang lưu loát giống như có kinh nghiệm với một kẻ phạm tội nhiều lần vậy.
Hắn ngẩng đầu nhìn Bob gần như đang hít thở không thông, đang cân nhắc về miếng [giấc ngủ nhân sinh] trong tay, lạnh lùng nói:
- Nghe nói, vừa rồi anh muốn cho tôi ăn cái này?
Sài đại tiểu thư vô cùng ăn ý duỗi nắm đấm ra, đấm một quyền vào lồng ngực của Bob, đánh cho ngực của hắn ta lõm xuống dưới, xương sườn không biết đứt dãy bao nhiêu cái, âm thanh tách tách tách vang lên.
Sau khi đấm một quyền, Sài đại tiểu thư thả lỏng cánh tay đang túm cổ Bob.
Lồng ngực bị đánh đột ngột chỉ cảm thấy đau đớn như muốn nổ tung, trước mắt một màu đen kịt, tai ù đi, không nghe thấy gì nữa.
- Tôi, tôi sai rồi…
Mắt không thể thấy, tai không thể nghe, hắn cố gắng nói:
- Tôi không nên nghĩ đến chuyện khống chế anh…Khụ khụ, tôi thực sự là một thành viên của hội người anh em đêm khuya, sau khi tôi bằng lòng rời khỏi thế giới kịch bản, sẽ tiêu bốn ngàn, không! Năm ngàn G-coin để mua mạng của chính mình.
Bob hoàn toàn không muốn chết, trước khi trở thành người chơi, hắn ta chỉ là một nhân viên cửa hàng thịt tươi sống gở một khu ổ chuột với mức lương thấp.
Không vợ không con, chính xác mà nói, anh ta đã có bạn gái và một người con, nhưng mà sau khi bạn gái mang thai, hắn lại bỏ trốn mất tích.
Đã từng trải qua một cuộc sống khốn khổ.
Sau khi trở thành người chơi, hắn ta lột xác trở thành khách ruột của một băng nhóm ngầm ở thành phố địa phương, không chỉ dọn ra khỏi khu ổ chuột mà còn sở hữu xe thể thao sang trọng và một bạn hợp tác quyến rũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận