Người Chơi Hung Mãnh

Chương 571: Đa năng

Mặt ngoài tượng đá bắt đầu kết băng, chẳng mấy chốc sẽ nuốt sống 2 tầng của đài phun nước.
Lý Ngang nhanh chóng khởi động gợn sóng năng lượng, hứng lấy cái rét lạnh, vươn tay giữ phần vòng băng thật dày do tầng thứ nhất của đài phun nước kết băng thành, dựa vào sức mạnh của mình mà tách phần băng thật dày kia thành hai đoạn, nhấc lên.
Mũi nhọn ở bàn chân lui về phía sau, đồng thời thu hai phần băng kia vào trong thanh ba lô. Trong tay chỉ để lại một mảnh vụn băng nhỏ, dùng gợn sống để làm nóng lòng bàn tay.
Trong đầu không ngừng lướt qua những cảnh tượng tốt đẹp trong trí nhớ.
Chẳng mấy chốc mảnh vụn băng kia đã hòa tan, Lý Ngang bôi nước do mảnh băng tan ra lên từng mảnh vỡ gương thần.
Giữa khe hở của những mảnh vỡ gương thần xuất hiện ánh sáng lấp lánh, thậm chí ngay cả mặt gương đơn sơ, thô ráp bình thường cũng chậm rãi trở nên trơn bóng nhẵn nhụi, phát ra ánh sáng lấp lánh chói mắt.
Lý Ngang không kịp cẩn thận nhìn kỹ miêu tả của gương thần đã vẫy tay với Sài đại tiểu thư.
Sài Sài hiểu ý lao xuống, vươn tay nắm lấy tay của Lý Ngang, dẫn hắn bay về phía mái vòm đã bị sụp đổ.
Hơn nữa còn vô cùng tri kỷ hiền hậu kéo dây cương của xe trượt tuyết chứa vật liệu siêu phàm.
Hai bóng người bay về phía cuối chân trời.
Lúc này, hàn băng tràn ra từ cơ thể của Elsa và Anna đã bao phủ hơn nửa tòa cung điện.
Mà nó còn không có xu hướng suy giảm, tựa như muốn biến cả đỉnh núi thành vùng đất băng giá.
Gió thổi bên tai, tia nắng phá tan mây mù rơi xuống thành thị phồn hoa dưới chân núi.
Lý Ngang nhìn bên ngoài tòa cung điện, mười mấy con ma thú mạnh mẽ với chủng loại khác nhau đang tản ra khí thế của mình, điên cuồng tấn công vào cửa lớn của tòa cung điện.
Còn nhóm pháp sư thì lại đang tập trung ở một bên khác của cung điện, nóng nảy tấn công vào cánh cửa trên cao của tòa cung điện với ý đồ phá tan, cứu công chúa của bọn họ.
Chỉ có nữ y sĩ Cali dường như đã dự cảm được điều gì, cô ta quỳ rạp xuống mặt đất, nhìn mặt đất, ngọn núi, tòa cung điện đang rung chuyển thì im lặng rơi lệ.
Kết thúc.
Bên tai Lý Ngang vang lên âm thanh nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành, mà mấy tên động đội khác đang co rúm trong một tòa cung điện hẻo lánh khác cũng biến mất ngay tại chỗ mà không chờ truyền tống trận để rời đi.
Tới lúc phải đi rồi sao?
Lý Ngang đang lơ lửng trên không trung cùng với Sài đại tiểu thư, điều mà hắn nghĩ tới đầu tiên chính là Anna đã bị thương nặng. Sau đó là nghĩ tới Bob, John Joyce, Yên Quỷ bị sóng xung kích đánh trúng.
Chẹp một cái, không nói gì thêm.
Nếu ba người này rời đi muộn một chút thì có lẽ Lý Ngang sẽ ra chút công sức, sử dụng Sinh vật mẫu bản để chữa trị phần nào thương tích của bọn họ, không tới mức vừa được truyền tống về thế giới thực không bao lâu đã chết ngay tại chỗ...
Thôi được rồi, kệ đi.
Dù thế nào Lý Ngang cũng không thừa nhận một sự thật, là khi hắn sử dụng Nhuyễn trùng tự bạo, hắn hoàn toàn không quan tâm tới sống chết của đồng đội.
Nếu đám John Joyce cho rằng quyền lợi mà bọn họ đáng được nhận bị tổn hại thì có lẽ sẽ sử dụng đủ loại thủ đoạn để đòi lại công bằng với Lý Ngang bên ngoài thế giới thực.
Nhưng Lý Ngang lại rất ủng hộ hành động tự dâng đạo cụ tới tận cửa kiểu này.
Tuy rằng hắn không nghĩ đám John Joyce luôn khúm núm gọi dạ bảo vâng trong thế giới kịch bản lại dám ra đòn mạnh ở thế giới thực.
- Phải đi rồi.
Sài đại tiểu thư đưa mắt nhìn xuống phía dưới, nơi này đã hoàn toàn hóa thành băng, chỉ còn lại tòa cung điện phía xa của hai chị em Elsa và Anna. Cô nhẹ giọng giục.
- Ừm.
Lý Ngang gật đầu, thu hồi Thanh Nga Giáp rồi biến mất ngay tại chỗ.
Phòng ngủ, trần nhà quen thuộc.
Lý Ngang thở phào một hơi nhẹ nhõm, cúi đầu nhìn hai cuốn Truyện cổ Andersen và Truyện cổ Grim.
Trang bìa của hai cuốn truyện cổ tích được khắc họa bằng gam màu tươi mát đáng yêu, bên ngoài còn được bọc một lớp màng ni lông bảo vệ trong suốt rất... Lý Ngang luôn yêu quý sách vở, từ khi hắn mang hai cuốn truyện cổ tích này từ trong cô nhi viện ra tới giờ vẫn khá hoàn hảo, ngoài có mấy vết ố do thời gian ra thì gần như không có dấu vết hư hại nào cả.
Lý Ngang có phần nhớ nhung vuốt ve lên trang bìa của hai cuốn truyện, cất Áo choàng bờm đỏ bị đóng băng đã tan hơn nửa vào trong thanh ba lô, tránh việc tuyết tan thành nước làm tung tóe lên sàn nhà.
- Ê...
Đầu của Sài đại tiểu thư chui ra từ lồng ngực của Lý Ngang, cô tò mò nhìn hai cuốn truyện cổ tích kia.
Sau đó cái đầu xoay một trăm tám mươi độ như con cú mèo, giọng nói giòn giã vang lên:
- Tôi đi chơi ha?
- Đi đi.
Lý Ngang hơi gật đầu, đối xử với cô tựa như một người lớn đối xử với đứa nhóc nghiện chơi điện tử.
Sài đại tiểu thư sung sướng vô cùng muốn bay ra, vừa bay tới cửa phòng ngủ lại nghĩ tới điều gì, vội vàng hỏi Lý Ngang Thanh Nga Giáp.
Sau đó cô bay vào phòng khách, lấy Thanh Nga Giáp được dang theo trên vách tường, phía trên kệ.
Lại tìm tài khoản clone, một chiếc bàn chải nhỏ, cái kẹp, thùng thuốc màu, rồi tỉ mỉ lau bên ngoài của áo giáp.
Màu sắc nguyên bản của Thanh Nga Giáp là hai mày đỏ trắng xen kẽ.
Màu vàng khi ở trong thế giới kịch bản thật ra là màu do thuốc màu, sơn, những linh kiện lặt vặt như miếng dán các thứ chắp vá mà thành...
Lúc cần thiết, Thanh Nga Giáp không những có thể ngụy trang thành hình dáng thế thân mà còn có thể biến thành Batman, Iron Man, Spider-Man, Hiệp khách Trư Trư, Mặt nạ kỵ sĩ, mà còn có cả Siêu nhân điện quang, Snorlax,...
Phải nói là vô cùng đa năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận