Người Chơi Hung Mãnh

Chương 608: Sụp Đổ

Chết tiệt, nếu mũi tên này có thể giết chết tên trọng tài kia, lấy lại trí nhớ của mình thì tốt biết mấy...
Liễu Vô Đãi cảm thấy cơ thể khó chịu và vô lực, vừa định rời khỏi nhiệm vụ, trở lại thế giới thực, chợt nghe thấy người xâm nhập mặc quần áo lố lăng kia nói:
- Là tôi, Lý Nhật Thăng.
Nickname người chơi chiếu ra từ đỉnh đầu Lý Ngang, Liễu Vô Đãi lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ thấy Lý Ngang từng bước tiến lại, nhìn tình trạng mắt của Liễu Vô Đãi, bay thẳng đến phía sau và phóng ra kỹ năng [Chìm ách ám sát thuật].
Liễu Vô Đãi trong nháy mắt đã cảm thấy yết hầu tràn ngập nước suối ấm áp, theo bản năng nôn ra, phun ra một đống nhện lớn nhỏ, cùng với bó tơ tái nhợt cuốn thành cục.
Lý Ngang đã xong [Chìm ách ám sát thuật].
Sau khi phun ra đống tơ này, Liễu Vô Đãi lập tức cảm thấy những cơn ngứa ngáy trong cổ đã biến mất, không hề có con nhện nào trào ra nữa.
Cô vừa nôn khan, vừa chống gối chậm rãi đứng lên, hai mắt hơi đỏ nhìn về phía Lý Ngang, mở miệng nói:
- Cảm ơn.
- Sao anh lại ở đây?
- Sau khi tôi vào mộng cảnh Sinh Nam Vương, giải quyết hai sự kiện dị thường, sau đó vẫn dọc theo đường đi, tới căn biệt thự này.
Lý Ngang nhìn về phía Liễu Vô Đãi, bình tĩnh nói:
- Còn cô.
- Giống anh thôi.
Âm thanh của Liễu Vô Đãi hơi khàn khàn:
- Chỗ phòng này là cuối đường rồi, muốn tiếp tục vào trong mộng cảnh Sinh Nam Vương, dường như chỉ có thể đi qua nơi này...
Dứt lời, Liễu Vô Đãi hình như nhớ tới cái gì, khẽ biến sắc:
- Đúng rồi, ở phòng này có một trọng tài tên là Nelson, hắn sẽ lừa người chơi để tham gia trò chơi chỉ có thể nói thật...
- Đã bị tôi giết rồi.
Lý Ngang lắc đầu nói:
- Nói cho tôi biết, tiến trình đến phòng này của cô đi.
Hắn đứng thẳng đối mặt với Liễu Vô Đãi, ngữ khí bình thản mà lãnh đạm.
Hắn muốn xem xem còn ai khác trong Căn phòng Thật thà không.
Với cả, vừa rồi Liễu Vô Đãi có nghe được tiết mục hỏi đáp của hắn không...
Liễu Vô Đãi nhẹ gật đầu, lần lượt kể lại từng trải của mình trong mộng cảnh Sinh Nam Vương.
Vị trí truyền tống ban đầu của cô là một căn nhà dân không người bị cách ly. Ở đó cô gặp phải hai tên người giấy có khuôn mặt cực kỳ dữ tợn lại có năng lực tái sinh vô cùng khoa trương.
Sau một hồi chiến đấu gian nan, cô phát hiện chỉ khi đồng thời tấn công hai tên cùng một lúc thì mới có thể tạo thành tổn thương, phòng ngừa bọn chúng hồi sinh.
Liễu Vô Đãi dùng một loại phương pháp nào đó để đồng thời phá hủy hai tên người giấy, sau đó cô rời đi nhà dân, lợi dụng phương tiện chuyên chở cá nhân trong balo không gian để chạy dọc theo con đường dẫn đến biệt thự.
Ở đó cô gặp Nelson, khá giống con quái vật không đầu Suna Kawararo. Sau khi nói chuyện với nó, cô nhận được lời mời của Nelson về việc tham dự một chương trình thực tế mang tên Luôn luôn nói thật.
Kết quả là trong quá trình diễn ra chương trình, Liễu Vô Đãi đã phạm vào quy tắc nói thật, khiến Nelson lộ ra bộ mặt hung ác, thẳng thắn gỡ bỏ sân khấu, bắt đầu truy sát người làm trái quy tắc là Liễu Vô Đãi, thề phải cạy mở đầu cô để cướp đi bí mật.
Ngay từ đầu Liễu Vô Đãi vẫn muốn vật lộn với Nelson trong biệt thự. Cô tự tin có thể mượn những đạo cụ trang bị trong balo không gian mà cô đã tốn rất nhiều tiền mua để đập chết con quái vật không đầu này.
Nhưng theo thời gian dần trôi đi, Liễu Vô Đãi hoảng sợ phát hiện trí nhớ của mình đang chầm chậm trở nên mơ hồ.
Những đoạn hồi ức dù tốt hay xấu đều nhanh chóng phai mờ, cuối cùng không nhớ rõ được nữa.
Không cần nghi ngờ, đây nhất định là sự trừng phạt của căn phòng Thật Thà dành cho người vi phạm quy tắc của nó.
Nếu cô cứ thế mà rời khỏi mộng cảnh Sinh Nam Vương, những hồi ức đáng quý tạo thành bản sắc tự thân chắc chắn sẽ không tìm về lại được.
Liễu Vô Đãi tất nhiên không cam chịu, dùng một loại đạo cụ nào đó để ổn định lại quá trình mất trí nhớ liên tục này, núp trong bóng tối tích góp thực lực, chuẩn bị tùy thời giết chết Nelson, đoạt lại ký ức bị cướp đi.
Sau đó cô đã chứng kiến có hai tên người chơi từ một con đường khác tiến vào căn phòng Thật Thà, lại trong lúc nói chuyện với Nelson, không biết đã ba hoa cái gì, còn chưa kịp hiểu quy tắc đã bị Nelson vặn gãy cổ.
Liễu Vô Đãi đành phải trốn về phòng, một bên lợi dụng đạo cụ thử quét sạch đám nhện trên thân, những con nhện này trông thì hơi kinh nhưng thực tế không gây ra thương tổn quá nghiêm trọng lên cơ thể, một bên chờ đợi thời cơ.
Cô nghe thấy được lại có người đến căn phòng Thật Thà, nghe được âm thanh ồn ào vọng lên từ dưới đại sảnh đang tổ chức tiết mục. Nhưng lại không nghe rõ cụ thế nội dung trong đó, cũng hoàn toàn không biết được lúc đó là Lý Ngang đang tham gia tiết mục nói thật.
Mãi cho đến trước khi Lý Ngang xông vào, cô vẫn còn tưởng rằng bước chân nặng nề đạp lên lầu ba là của quản gia căn phòng Thật Thà là Nelson, đã định một tiễn trí mạng, giết chết quái vật không đầu.
Trên đây chính là toàn bộ từng trải của cô ở trong mộng cảnh Sinh Nam Vương.
- À đúng rồi.
Liễu Vô Đãi liếc nhìn mũi tên kim loại bị uốn cong bẻ gãy rơi trên sàn nhà:
- Thật có lỗi, ban nãy suýt làm anh bị thương.
Nói là bị thương, kỳ thật căn bản Lý Ngang không hề bị sứt mẻ miếng nào, ngay cả Liễu Vô Đãi cũng phải nén nỗi kinh hãi của mình xuống đáy lòng. Lúc còn ở trong nhiệm vụ Thận Long, đối phương đã mạnh hơn các người chơi khác một bậc, hiện tại mới trôi qua bao lâu, ngay cả một kích toàn lực của mình đều có thể phòng bị không bị thương.
Chẳng lẽ là dùng hack?
- Không sao đâu.
Lý Ngang phất tay, tỏ vẻ không thèm để ý, chỉ là vừa đi vừa dùng khóe mắt liếc nhìn biểu tình của Liễu Vô Đãi.
Cô ta, hẳn là không nói láo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận